BÍ MẬT ĐẢO LINCOLN - Trang 160

bốn dặm đã được bảo vệ bằng một vòng đai nước, chống lại bất kỳ sự đột
nhập nào.

Khỏi nói gì hơn, những người khai khẩn đã trả tự do hoàn toàn cho chú

Jup ngay sau khi họ vừa ngăn cách xong cao nguyên với thế giới bên ngoài.
Con vượn không rời những người chủ của mình và họ cũng không phát
hiện ở chú mảy may nào ý định muốn trốn. Chú đặc biệt khỏe, nhanh nhẹn
và hiền lành, leo lên thang thì không ai bì được. Chú đã được giao làm việc
gì đấy: khuân củi, vác đá v.v…

Tháng mười hai rất oi bức, nhưng mọi công việc vẫn được tiến hành theo

kế hoạch. Mọi người đã nhắc đến chuyện đi chở vỏ khí cầu về. Chiếc xe ba
gác được đóng lại, thuận tiện hơn và nhẹ nhàng hơn. Nhưng cần phải kiếm
ra sức kéo nữa mới được. Chẳng nhẽ trên đảo không có động vật nhai lại
nào có thể thay được ngựa, lừa, bò hay sao? Không ai có thể trả lời được
câu hỏi ấy.

Một hôm, đó là ngày 23 tháng mười hai, những người khai khẩn đang

làm việc ở Lán tạm, bỗng nhiên thấy vang lên tiếng kêu của Nab và tiếng
sủa vang của con Top. Mọi người chạy lại phía có tiếng kêu, sợ có tai nạn
gì xảy ra chăng.

Họ đã nhìn thấy gì vậy? Hai con vật tuyệt đẹp đã lạc vào cao nguyên, -

những chiếc cầu nhỏ đã được hạ xuống. Các con vật, một con đực và một
con cái, nom giống những con ngựa, đúng hơn là giống những con la, lông
màu hung nhạt, đuôi và chân màu trắng, còn đầu, cổ, mình sọc đen như
ngựa vằn. Chúng thản nhiên bước lại gần, chẳng hề sợ hãi gì, và nhìn
những con người mà chúng chưa thừa nhận là chủ bằng những con mắt
thông minh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.