BÍ MẬT ĐẢO LINCOLN - Trang 333

CHƯƠNG MƯỜI HAI

Vấn đề đóng tàu mới. - Những ước mơ tương lai. - Tiếng chuông điện bất

ngờ.

Đã bao nhiêu lần trong ba năm ấy họ nói về tổ quốc của mình. Không

bao giờ họ quên tổ quốc cả. Những lần chuyện trò với nhau họ đều mơ ước
cái ngày họ được nhìn thấy đất nước thân yêu. Họ muốn về tổ quốc dù chỉ
vài ngày thôi, lập lại mối liên hệ với thế giới có người ở, thiết lập sự liên
lạc thường xuyên giữa đất nước thân yêu và hòn đảo, sau đó, họ sẵn sàng
sống những năm dài trên vùng di dân mà họ đã sáng lập nên. Khi ấy vùng
di dân của họ sẽ phụ thuộc vào chính quốc và, có thể là, những năm đó sẽ
là thời gian tốt đẹp nhất, hạnh phúc nhất trong đời họ. Lẽ nào tất cả những
điều đó lại là ước mơ viển vông sao?

Nhưng ước mơ của họ chỉ có thể thực hiện được bằng hai con đường:

hoặc là một con tàu nào đó sẽ đến vùng nước của đảo Lincoln, hoặc là
những người di dân sẽ tự đóng một chiếc tàu đủ lớn để dùng nó bơi về nơi
đất liền gần nhất.

- Biết đâu đấy, - Pencroff nói, - vị thần phù hộ của chúng ta sẽ chẳng tạo

điều kiện cho chúng ta trở về tổ quốc!...

Nhưng Cyrus Smith, một người ít cả tin nhất, đã khuyên các bạn trở về

với hiện thực và tự lo việc đóng tàu thôi: nhiệm vụ ấy quả thực không trì
hoãn được nữa, bởi vì phải mau mau mang thư đến đảo Tabor báo chỗ ở
mới của Ayrton.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.