BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 125

vòng năm phút tới. Trước khi tôi làm thế, tôi sẽ đề nghị các cô kiềm chế bất
cứ hoạt động ngoài trời nào có đi kèm với khỏa thân, vì những kẻ qua
đường khám phá ra các cô lần tới có thể sẽ không dửng dưng như tôi và ông
Hunt đâu.”

Bất chấp cảm giác xấu hổ đang dâng đầy, Annabelle vẫn phải cố ném tiếng
khịt mũi hoài nghi trước tuyên bố của ngài Bá tước về sự dửng dưng của
Hunt, và chưa kể là của chính Bá tước. Rõ ràng Hunt đã xoay xở để lén
nhìn cô. Và dù cái nhìn của Westcliff có vô cùng tinh vi đi chăng nữa thì
cũng không thoát khỏi mắt cô, cô thấy anh ta đã liếc Lillian trước khi quay
ngựa. Tuy nhiên, với cái tình trạng không quần áo che thân của cô hiện giờ
thì đây khó có thể là lúc thích hợp để cô châm chọc thái độ kẻ cả dạy đời
của Westcliff.

“Cảm ơn ngài Bá tước,” Annabelle hết sức hài lòng khi thấy thái độ của
mình rất điềm tĩnh. “Và bây giờ, sau khi đã nhận được lời khuyên chí tình
của ngài thì tôi muốn xin các ngài một chút riêng tư để chỉnh trang y phục
được chứ.”

“Rất sẵn lòng,” Westcliff làu bàu.

Trước khi rời đi, có vẻ như Simon Hunt không thể ngăn mình nhìn lại
Annabelle trong khi cô vẫn đứng cầm cái váy che trước ngực. Bất chấp vẻ
điềm tĩnh thấy rõ của anh, dường như cô vẫn nhìn ra mặt anh có chút biến
sắc... và sự kiềm chế không lẫn đi đâu được trong đôi mắt đen láy của anh.
Annabelle ước gì mình có thể tự chủ mà hờ hững lạnh nhạt nhìn lại anh,
nhưng thay vào đó cô lại thấy nóng bừng, rối bời và suýt thì ngã. Có vẻ như
anh sắp sửa nói gì đó với cô, nhưng rồi tự ngăn mình lại và lẩm bẩm gì đó
không ai nghe rõ kèm theo một điệu cười ranh mãnh. Con ngựa của anh
giậm chân thịch thịch, sốt ruột khịt mũi rồi hăm hở quay đầu khi Hunt chỉnh
dây cương cho nó phi nước đại theo Westcliff lúc này đã đi được hơn nửa
cánh đồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.