BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 281

em chưa thích ứng được.”

“Anh rất rất hy vọng em sẽ nhanh chóng vượt qua vấn đề đó,” Simon nói
khô khốc. “Trong lúc chờ đợi, anh phát chán phải nhìn em đeo mấy món
trang sức giả đó rồi. Nếu em không tự chọn được thì để anh chọn giùm em
nhé.” Anh tiến đến chọn hai đôi hoa tai kim cương, chiếc vòng cổ kết hình
hoa khi nãy, một chiếc vòng tay, hai chuỗi ngọc trai và một chiếc nhẫn năm
cara đính kim cương hình quả lê. Không mấy hốt hoảng trước hành động
hoang phí ấy, Annabell chỉ phản đối nửa vời cho đến khi Simon cười nói cô
càng ngăn cản thì anh càng mua nhiều. Cô nhanh chóng ngậm miệng và
tròn mắt quan sát khi các món nữ trang đã được thanh toán và cất vào một
hộp gỗ dụ lót nhung có chốt nhỏ trên nắp. Chỉ trừ chiếc nhẫn mà Simon
lồng vào tay cô nhưng chúng quá lỏng nên anh đưa lại cho người bán.

“Còn chiếc nhẫn của em thì sao?” Annabelle hỏi, hai tay ôm chiếc hộp khi
họ rời cửa hàng. “Chúng ta sẽ để nó lại đây sao?”

Simon thích thú nhướn mày và liếc cô. “Ông ta sẽ chỉnh lại kích cỡ và gửi
về khách sạn sau.”

“Nhưng nếu nó bị thất lạc thì sao?”

“Mấy câu phản đối của em đâu mất rồi? Trong cửa hàng em cư xử như thể
em không muốn có chúng mà.”

“Đúng vậy, nhưng bây giờ nó là của em rồi,” cô lo lắng nói làm anh phải
cười phá lên.

Cuối cùng, cô nhẹ cả người khi chiếc nhẫn được vận chuyển an toàn đến
khách sạn ngay tối hôm đó, trong một chiếc hộp viền nhung. Trong lúc
Simon đưa một đồng xu cho cậu bé đã mang nó tới thì Annabelle vội vàng
ra khỏi nhà tắm, lau khô người và mặc váy ngủ màu trắng mới tinh. Đóng
cửa xong, Simon quay lại và thấy cô vợ của mình đang đứng ngay phía sau,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.