BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 282

mặt sáng bừng hớn hở như đứa trẻ đang chờ quà Giáng sinh. Anh không thể
nhịn cười được trước biểu hiện của cô, nhìn thấy niềm hân hoan vui thích
cuốn phăng đi mọi nỗ lực hòng cư xử như một quý cô đúng nghĩa. Chiếc
nhẫn sáng lấp lánh khi anh lấy nó ra khỏi hộp và cầm tay Annabelle. Anh
lồng nó vào ngón áp út của cô, vừa khít với chiếc nhẫn vàng trơn anh đã
trao cho cô trong ngày cưới.

Họ cùng nhau nhìn ngắm viên kim cương trên tay cô cho đến khi Annabelle
vòng tay quanh người anh và kêu lên vui sướng. Anh chưa kịp phản ứng thì
cô đã bỏ tay ra và nhảy nhót trên đôi chân trần. “Nó đáng yêu quá... nhìn nó
sáng lấp lánh này! Simon, đi chỗ khác đi... em biết mình đang tỏ ra hám lợi
khủng khiếp thế nào. Đừng bận tâm, đúng là em cái thói hám lợi mà, và
anh cũng biết rõ đúng không. Ôi, em yêu chiếc nhẫn này!”

Nhìn ngắm vẻ hào hứng của Annabelle, Simon ôm choàng lấy tấm thân
mảnh dẻ. “Anh sẽ không đi đâu hết,” anh thông báo. “Đây là cơ hội để anh
kiếm lợi từ lòng biết ơn của em.”

Annabelle nhiệt tình kéo đầu anh xuống và ấn miệng mình vào miệng anh.
“Và anh sẽ có.” Cô ấn một thêm một nụ hôn nồng cháy vào môi anh. “Ngay
bây giờ.”

Anh cười khùng khục trước cuộc tấn công toàn diện của cô. “Anh sẽ nói
nhìn thấy em vui là phần đền đáp xứng đáng rồi. Mặt khác, nếu em nhất
quyết...”

“Có! Em nhất quyết.” Annabelle rời khỏi anh và bước lại giường, trèo lên
nệm và thả người xuống tấm khăn trải giường rộng lớn. Simon theo cô vào
phòng, thích thú vì màn diễn của cô. Một Annabelle anh chưa từng thấy
trước đây, khôi hài và quyến rũ thất thường. Khi anh đến gần, cô ngẩng đầu
khuyến khích. “Em là của anh. Đến mở quà của anh đi.”

Anh khéo léo cởi áo choàng và cà vạt, thái độ tự nguyện nhiều hơn là bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.