BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 84

Annabelle nhẹ nhàng rảo bước đến bên cánh cửa gần nhất và lách người
qua. Không gian thoang thoảng mùi thơm của cây thạch nam và mía đầm
lầy, róc rách tiếng nước chảy vọng từ con sông trước khu vườn. Cúi đầu,
Annabelle day day ngón tay lên thái dương như thể đang chống chọi với
một cơn nhức đầu. Khi chỉ còn cách bàn của Kendall chừng mười bước
chân, cô ngẩng lên và khẽ giật mình, ra chiều ngạc nhiên khi thấy anh ta ở
đó.

“Ồ,” cô nói. Giả vờ cho giọng nghe giống bị hụt hơi dễ ợt. Cô căng thẳng vì
biết việc gây được ấn tượng tốt cho anh ta mang tầm quan trọng như thế
nào. “Tôi không biết có người ở ngoài này...”

Kendall đứng lên, cặp kính của anh ta lấp loáng dưới ánh sáng từ ngọn đuốc
ngoài hàng hiên. Dáng người mảnh khảnh đến mức gần như không có thật,
áo choàng vắt qua vai. Dù anh ta có cao hơn Annabelle khoảng tám xen ti
mét đi nữa thì cô cũng không biết liệu họ có nặng bằng nhau không. Phản
ứng tức thì của Kendall là tỏ ra rụt rè và căng thẳng đến mức kỳ cục, như
một con nai đột ngột mất thăng bằng, đang tìm cách rút lui. Khi nhìn
Kendall chăm chú, Annabelle phải lặng lẽ thừa nhận anh ta tuyệt đối không
thuộc típ người cô có thể tự nhiên mà thu hút được. Với cả, cô cũng không
thích một con cá trích ngâm muối. Nhưng nếu cô đang chết đói và ai đó đưa
cho một khúc cá trích ngâm muối thì cô cũng khó mà khinh khỉnh được
nữa.

“Chào cô,” Kendall nói, giọng nhã nhặn dịu dàng, dù có hơi the thé.
“Không cần phải cảnh giác như vậy. Thật đấy, tôi vô hại.”

“Tôi sẽ giữ quyền nhận xét về chuyện đó,” Annabelle nói, mỉm cười rồi co
rúm lại như thể cử động đó cũng đủ khiến cô đau đớn. “Thứ lỗi cho tôi vì
đã xâm phạm sự riêng tư của ngài. Tôi chỉ muốn hít thở không khí trong
lành thôi.” Cô hít vào cho đến khi ngực cô căng đầy, hằn lên lớp vải.
“Không khí trong nhà khá ngột ngạt phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.