BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 83

Lillian sững người. “Có lẽ anh ta đang đợi ai đó. Nếu thế thì có lẽ sẽ khó để
Annabelle hùng dũng tiến bước như một con tê giác trong mùa vũ hội này.”

“Cô có thể nghĩ ra phép ẩn dụ nào nghệ thuật hơn một chút được không?”
Annabelle ôn tồn nói, và Lillian toét miệng cười.

“Xin lỗi. Cứ thận trọng tiến lên thôi Annabelle.”

“Đã rõ,” Annabelle cười đáp, đứng lên khéo léo vuốt phẳng váy xống. “Tôi
sẽ thăm dò tình hình. Làm tốt lắm, Evie.”

“Chúc may mắn,” Evie đáp, và cả bọn bắt tréo ngón tay khi nhìn theo cô ra
khỏi phòng.

Nhịp tim Annabelle nhanh dần theo mỗi bước cô đi ngang qua ngôi nhà. Cô
hiểu rất rõ là mình đang đi qua một mê cung rối rắm của các quy tắc xã hội.
Một quý cô không bao giờ được chủ động đi tìm một quý ông; nhưng nếu
họ tình cờ gặp nhau, hoặc tình cờ nhìn thấy nhau trên cùng một chiếc
trường kỷ hoặc một dãy ghế, thì họ có thể trao đổi vài câu bông đùa. Họ sẽ
không ở riêng với nhau trừ khi đang cưỡi ngựa hoặc cùng ngồi trong một
toa xe ngựa, cửa mở toang hoang. Và nếu một cô gái có dịp gặp một quý
ông khi đang ngắm cảnh ngoài vườn thì cô ta phải xoay xở làm sao để đảm
bảo không bị rơi vào cảnh tình ngay lý gian.

Trừ phi, tất nhiên, cô ta muốn nó được dàn xếp như vậy.

Đến gần cánh cửa theo phong cách Pháp mở ra hàng hiên lát đá, Annabelle
nhìn thấy con mồi của mình. Như lời mô tả của Evie, Kendall đang ngồi
bên một chiếc bàn tròn, ngả người trên ghế, một chân duỗi ra nhàn nhã. Có
vẻ anh ta đang tận hưởng giây phút thư giãn, thoát ra ngoài cái không gian
ngột ngạt trong kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.