BÍ MẬT GIAO ƯỚC BÓNG TỐI - Trang 67

đâu cũng vậy thôi, nếu không phải là tâm huyết và tài hoa của người trồng
cây." - Thiên thần nhận được những lời ấy, hai gò má ửng hồng, tay chân
luống cuống.

"Em biết nhiều thứ thật đấy. Nào bắn súng, nào là trồng táo. Giỏi quá

ấy chứ? Có thể làm mọi thứ khi vẫn còn nhỏ tuổi như vậy."

Miku không ngờ bên trong vẻ ham chơi đáng yêu ấy lại là một sự am

hiểu thông tuệ. Có lẽ thiên thần vốn dĩ đã hoàn hảo rồi. Nghĩ đến đó Miku
mới nhớ ra chẳng phải nếu là thiên thần thì có thể duy trì bất cứ hình dạng
nào mà mình muốn hay sao, thế có nghĩa là...

Nụ cười của Rin trở nên gượng gạo, thiên thần sững người nhìn Miku.

"Ha. Tôi đã đoán Miku sẽ nghĩ vậy mà. Tôi đã một trăm năm mươi

tuổi rồi đấy. Tuy là ở Thiên đường, tuổi đó vẫn chỉ được tính là một tiểu
thiên thần."

"Một trăm năm mươi tuổi..."

Rin còn những bất ngờ nào nữa đây, càng nghe Miku càng thêm tò

mò. Có lẽ ngay đến câu nói không thể trông mặt mà bắt hình dong cũng
chưa chắc là do con người tự nghĩ ra.

Nắng lọt qua tán lá, rải những đốm sáng lên nền cỏ vườn Geriesel.

Ngay cạnh đài phun nước ở giữa vườn, dưới một vòm đại cổ thụ xoè tán
khổng lồ xanh ngắt là nơi tụ họp quen thuộc của thiên thần. Vô số xích đu
thả xuống từ các cành cây, bàn gỗ sắp sẵn, vậy là đủ cho một không gian để
uống trà điểm tâm. Những bàn gần đài phun nước có thể ngắm cảnh đẹp là
nơi sớm kín chỗ nhất vào giờ trà chiều.

Hôm nay cũng có bốn thiên thần cao hứng, nhanh chân tranh được chỗ

đẹp. Trong một buổi trưa yên ả ấm áp thế này, mọi thứ đều dễ chịu, đấy là
nếu nằm ngoài phạm vi bán kính nửa mét quanh thiên thần tóc xanh. Chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.