BÍ MẬT HỒ CÁ THẦN - Trang 14

lao như điên. Vô tình, sợi cước trở thành lưỡi kéo sắc và khỏe vô cùng cắt
đứt hẳn hai ngón tay bố tôi. Bố tôi kêu thét lên, ngã vật xuống. Sợi cước
tuột khỏi tay ông và biến mất vào lòng đầm.

Những người đàn ông đưa bố tôi về nhà. Bà tôi vội giã cây lá dấu đắp

vào vết thương cho bố tôi. Từ đấy bàn tay bố tôi mang tật. Nhưng bố tôi và
những người đàn ông xóm trại vẫn không hề từ bỏ khát vọng bắt được con
cá. Bố tôi nghĩ đến con cá là nghĩ đến mối thù hận và nghĩ đến một viên
ngọc nào đấy trong bụng cá, mà nhờ nó có thể thay đổi cuộc sống nghèo
khó của gia đình tôi. Ông Bương nghĩ đến con cá là nghĩ đến một bữa rượu
túy lúy với lòng cá. Những người khác nghĩ đến con cá như là một con quỷ
mang theo những điều dữ. Còn chúng tôi, lũ trẻ xóm trại mỗi lần nghe nói
đến con cá là trong ký ức tơ non của chúng tôi lại hiện lên hình ảnh một
đêm trăng với cột nước rực rỡ kỳ ảo khi con cá lướt trên mặt đầm, cùng với
sự bí mật đầy thổn thức của ngôi chùa và vị sư già dưới đáy đầm nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.