BÍ MẬT NGÔI MỘ CỔ - Trang 131

nên nó không bày ra trò gì được. Nhưng từ khi chúng ta mang nó xuống núi
đến giờ, thoát khỏi xiềng xích áp chế, tên nhóc này bắt đầu gây họa.”

Tiểu Thực vừa buồn bực vừa đau lòng. “Vậy phải làm sao bây giờ?”
Phương Hồng Khanh còn chưa nói gì, Tần Thu lại chửi thề một tiếng,

cầm đống băng gạc vứt vào thùng rác. Phương Hồng Khanh cười nói: “Tôi
nói này, Tần Thu, cứ mở miệng là chửi thề, còn gì là hình tượng nữa!”

“Cậu để ý tôi nói gì ư?” Ánh mắt sắc bén của Tần Thu liếc sang. “Lời tôi

nói sẽ có tác dụng sao? Tôi nói cậu bớt ra ngoài gây chuyện, cậu sẽ nghe
sao? Tôi nói cậu bỏ cái trò này đi, cậu sẽ nghe sao? Tôi nói cậu đừng nghĩ
đến việc chạy đến Khúc Dương nữa, cậu sẽ nghe sao?”

Phương Hồng Khanh cười ngượng ngùng, không nói nữa. Tiểu Thực

chẳng hiểu mô tê gì. “Ôi! Hồng Khanh, anh đi Khúc Dương làm gì thế?”

Tần Thu chẳng thèm để ý bọn họ nữa, hậm hực bước ra khỏi phòng. Đợi

cơn áp thấp nhiệt đới này đi rồi, Phương Hồng Khanh mới giải thích với
Tiểu Thực: “Khúc Dương là quê hương của gốm sứ Định Dao. Ảo giác mà
cậu nhìn thấy chính là lò luyện gốm. Nghe cậu miêu tả, có lẽ người đàn ông
mặt mày đen đúa ấy là một thợ gốm, do quanh năm phải đốt lửa để nung
gốm nên mặt mũi dần dần bị ám khói, trở nên đen nhẻm. Muốn cởi chuông
phải tìm người buộc chuông, muốn chấm dứt oán khí của đứa bé này, e là
nhất định phải đến chỗ lò gốm ấy đẻ xem thử.”

Tiểu Thực chợt hiểu ra, nhưng nghĩ đến vẻ mặt giận dữ vừa rồi của Tần

Thu, cậu liền nhỏ giọng hỏi: “Ông chủ sẽ đồng ý cho chúng ta đi sao?”

Phương Hồng Khanh không trả lời, chỉ nở nụ cười bí hiểm. Trong lòng

Tiểu Thực còn đang ngổn ngang thấp thỏm thì khoảng hơn một tiếng sau,
Tần Thu trở về, mang theo ba tấm vé tàu hỏa đi Thạch Gia Trang.

Khúc Dương là thị trấn nhỏ, từ Tô Châu không có cách nào để đi thẳng

đến đó. Đầu tiên, ba người phải chịu lắc lư suốt mười bảy tiếng đồng hồ
trên tàu hỏa mới tới được Thạch Gia Trang, sau đó lại chuyển sang một
chuyến tàu khác để tới thành phố Bảo Định, cuối cùng phải bắt tiếp một
chuyến xe bus mới tới được huyện Khúc Dương ở phía tây nam. Sau một
hành trình dài không ngừng nghỉ, lúc họ đến được thị trấn Khúc Dương thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.