BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 133

Chánh, đi thêm hai ngã tư nữa lại rẽ sang Cao Định tìm đến khách sạn
Hoàng Hà.

Khách sạn Hoàng Hà là một khách sạn mức nhỏ tại một tòa nhà 5 tầng, từ
bên ngoài dáng vẻ trông cũng lịch sự tiện nghi. Dù đêm hôm nhưng biển
bên ngoài vẫn sáng, vẫn còn đọc được dòng chữ trên bảng treo ngoài cửa
“Khách sạn còn phòng”. Họ gọi cửa. Khoảng ba phút sau, có tiếng lục đục
mở cửa. Một thanh niên tiếp đãi mời họ vào trong, anh ta đang chuẩn bị đi
ngủ trong phiên trực tối nay, thấy họ anh ta vẫn niềm nở chào đón. Anh tiếp
tân hướng dẫn hai trinh sát dắt xe xuống hầm. Cả hai cởi áo mưa nguyên bộ
ra, áo quần choàng khít người, nên họ không bị ướt, duy chỉ có vớ dưới
chân đã ngấm nước ướt sũng. Hai anh tranh thủ đặt phòng để đi nghỉ sớm.

Sáng hôm sau, khoảng 8g, Trọng Dương và Hải Nam ngủ dậy, vệ sinh
xong, gọi bữa sáng mang lên phòng. Dùng xong điểm tâm, hai anh ngồi
chơi cà kê dùng cà phê và trà. Trọng Dương hút thuốc lá, anh phì phèo
được gần hai ba điếu nãy giờ, còn Hải Nam anh chỉ hút xã giao một điếu
rồi thôi. Trời sáng nay mát dịu, không khí êm ắng, thỉnh thoảng nghe thấy
tiếng xe hàng chạy nhanh ngoài tận đường cao tốc vọng về. Từ phòng
khách sạn họ đang ở, nghe rõ được tiếng chim quanh đây, tiếng chó sủa gà
gáy văng vẳng từ phía một số nhà khu vực đồi phía sau.

Trọng Dương nói:
- Khiếp! Hôm qua mưa lớn ghê thật! Tớ lái xe mà tê cóng cả tay!
- Vâng, đúng là trời mưa miền núi, cứ như bão. – Nam đáp lại
Nam hỏi:
- Hôm qua anh ngủ được không?
- Ôi, đánh một giấc ngon. Thì chẳng dầm mưa cả hai tiếng đồng hồ,
đến đây nửa đêm sao chẳng ngon. – Dương nói
- Còn chú thì sao?
- Cũng tốt – Nam nhún vai nói
Nam nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.