BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 134

- Khiếp thật mưa to quá, ướt hết giày dép, lạnh chân ghê.
- Ah, anh Dương. Hai đôi tất ướt hôm qua vứt ra, em tranh thủ giũ
nước rồi treo chỗ đầu cửa sổ đấy, cả giày em cũng để gần cửa sổ cho hong
gió.
- Ôi, mất công, để mai đem đi giặt ủi, em làm gì cho mất công. –
Dương nói
Rồi Dương hỏi tiếp:
- Cần nhất là giày thôi, thế giày khô chưa?
- À, hong gió thêm chút nữa chắc là khô thôi. – Nam nói.

Không khí an lành, cảm hứng cho buổi cà phê sáng nay khơi mào cho câu
chuyện, Hải Nam hỏi Trọng Dương:

- Này anh Dương, vùng Kiên Thành này dẫn qua biên giới, là đến khu
vực tự trị của miền núi Bắc Miến Điện. Vùng này nó tách Miến Điện từ hồi
nào nhỉ?
Dương vừa hớp ngụm cà phê, anh đưa điếu thuốc hít thêm một hơi, rồi nói:
- Àh thế mà cậu không rõ cái này?
- Không, em cũng chả rõ lắm, em xa nhà đi học nội trú từ năm trung
học, đến khi vào trường an ninh, chỉ chúi múi sách vở luyện tập vài năm
cũng để ý chuyện xung quanh, xa nhà lâu vậy tình cảm trống vắng, nên
cũng yêu sớm, ngày đó lại có một hai mối tình vắt vai, thế là em cũng
chẳng còn đầu óc nào mà nghe chuyện thời sự. – Hải Nam cười, giải thích
- Thế hả
Dương nói:
- Tớ về Sở trước cậu sáu năm, nhưng tớ không để mình tụt hậu thông
tin như cậu. Tình cảm thì cũng có nhưng ai cấm mình nghe chuyện khác.
- Àh, cái thành phố New Hope City chứ gì, tiếng Miến Điện là gì tớ
cũng không nhớ, chỉ nhớ tên tiếng Anh của nó, mà tên gọi bằng tiếng bản
xứ người dân tộc, dân chúng ở đấy họ cũng bỏ rồi vì khó đọc khó nhớ quá.
Nói nó tách khỏi Miến Điện không chính xác. Nôm na nó là khu vực tự trị
thuộc vùng phía Bắc Miến Điện. Ờ cũng vài dịp được đi công tác nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.