BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 155

- Dạ, em sẽ xem xét cẩn thận.
Thấy cậu đàn em cứ vâng dạ, Lâm chợt quên một chi tiết, vội nói:
- Àh này, mày nhớ đi ra vườn sau xem có cái phòng nào bỏ hoang
không nhé. Nếu có thì chui vào lục tung lên, kiểm tra hết mọi thứ.
- Vâng, vâng, anh yên tâm!
- Thôi giờ đi mua đồ gì ăn đi, đói bụng rồi, nhớ cầm ít bia, thuốc lá
về!
- Vâng!

Nhìn Hoàng đẩy xe máy đi khỏi. Lâm mới mừng rỡ, vội đóng cửa, rón rén
đi ngay lên lầu một. Hắn đã thầm để ý cô Hồng đêm qua theo chân ông
Thanh về. Cả buổi tối, tại nhà hàng và cho đến khi về đây, hắn cứ âm thầm
nhìn cô ta thèm thuồng mà nào dám nghĩ gì. Vì đây là đào mà ông Thanh
thuê về để phục vụ cho ông ta sau một ngày mệt mỏi trước ngày khai mạc.
Gái làng chơi như cô ta mà sao khuôn mặt lại thanh tú đến sợ, trông cứ như
sinh viên, thư ký giám đốc, thân hình lại to khỏe như một vũ công. Sáng
nay, hắn lại thăm dò là ý ông Thanh không muốn cô ta ở lại nữa, thế là hắn
mừng thầm trong bụng định giở trò kiếm chác. Dù sao ông Thanh đã cho cô
ta về, cũng chỉ nghĩ cô ta như một trong các cô gái bán hoa hạng sang thôi,
đâu để tâm gì, nên hắn không sợ bị tội nếu lỡ có chọc ghẹo cô.

Lên đến phòng, nhìn đồng hồ đã 7g45, hắn làm bộ gõ cửa. Gõ được một lúc
hắn nghe cô nàng ra mở. Hình như cô ta từ nhà tắm đi ra. Cửa mở, trước
mặt hắn là cô ta còn đang quấn một chiếc chăn độc nhất. Hắn tròn mắt nhìn
vào hai vai suôn, cái cổ trắng ngần, và phần ngực bị chẹn dưới lớp chăn,
còn lấm tấm vài giọt nước, và cả đôi chân bên dưới, nhìn một lúc mới đi
hết từ đùi xuống đến chân, chân cô ta quá dài, đẹp từ trên xuống dưới làm
cặp mắt hắn không thể lướt nhanh đi, hai bàn chân cô ta thật đẹp đứng khẽ
chụm nhau.
Cô nàng cẩu thả vội mở cửa, nhìn thấy hắn cô cuống quít, vội kéo tay lên
che phần ngực trên chiếc chăn hỏi:
- Em đây, … Ối! Anh! Anh! Thế anh Thanh đâu rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.