BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 168

Còn ông họa sỹ, người đáng lẽ không biết trước cô gái, lại tỏ vẻ sợ như đã
gặp cô ta đâu đó. “Vô lý, điều này hoàn toàn đảo lộn hết theo logic vụ án.
Hung thủ phải biết rõ kẻ sắp là nạn nhân của hắn, trong khi ở đây thì ngược
lại. Hay cũng có khả năng là hai ngày qua, cô ta chưa về nhà mà ở đâu
quanh đây, nên chưa thấy mặt người mới đến thuê nhà, điều này phù hợp
với việc anh Tuấn đã nhắc mình trước, là hung thủ chỉ ra tay sau khi người
đến thuê nhà ở trên một hai tuần; nhưng còn ông họa sỹ, tại sao ông ta có
vẻ lo âu và đề phòng cô ta?”. Chưa dứt dòng suy nghĩ, anh lại thấy cô gái
đã đi gần đến đầu sảnh, còn ông họa sỹ vội đi ra phía hành lang nơi anh
đang đứng. Long vội làm bộ không để ý mà đang cố lục lọi túi quần lấy ra
gói thuốc. Ông ta thấy anh lạ nên không chú ý, song vì cảnh giác ông vẫn
nhìn quanh rồi ra chỗ vắng người gọi điện thoại.


Ông Thanh mở máy gọi:
- Lâm hả?
Từ đầu kia có tiếng trả lời. Tên Lâm đang ở nhà, hắn vội nói:
- Dạ, anh hai gọi có chi ạ?
- Tình hình lộn xộn quá đến giờ tao chẳng hiểu gì hết.
- Dạ có chi anh lo lắng quá?
- Cái con nhóc nào đó tao mơ thấy sáng nay, nó đang đứng một đống trong
phòng tranh tao đây. Cái quái gì thế này? Mày và thằng Hoàng kiểm tra căn
nhà chưa?
- Dạ, thằng Hoàng đi lục lọi nhà rồi.
- Thấy gì không?
Hoàng kể lại:
- Nó bảo trong nhà có hai lầu, ngoài vườn có mấy ngôi mộ, sân sau là nơi
sản xuất của hộ gia đình nay đã bỏ không. Nó nói đằng sau nhà còn một cái
phòng nhỏ, có khóa cũ, nhìn vào nó bảo trong đó có mấy thứ đồ gỗ đã bạc
màu, và có một cái gương rất lớn kiểu thời xưa. Ngoài ra không có gì khác.
Anh hai đêm qua có vào phòng đó hay sao mà biết vậy?
- Căn phòng hả? Thôi đúng rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.