BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 234

phía sau, ta đã quen nhau, những kỷ niệm ta đã trao. Đến khi con tim anh
mách bảo anh thật sự cần có em trong đời, tại sao mọi chuyện bắt đầu trở
nên phức tạp với anh? Lúc này em đang ở đâu, còn những con người kia là
ai? Giá mà em xuất hiện ngay lúc này, để anh có thể hỏi em!”, Long cứ mải
mê tự nhủ. Anh đã đi lò dò một đoạn ra sau nhà tắm.

Điều gì đã đánh động Long thêm suy tư? Không phải Đào không có nhà
vào giờ này, mà là một người khác vừa đi qua đây, cả hai cùng là nữ. Gần
đây, anh thấy sao mình luôn gặp những trường hợp kẻ lạ mặt xuất hiện rồi
biến đâu đó rất nhanh, anh lại nghĩ do anh chạy quá chậm hay những người
kia chạy quá nhanh. Chỉ trong tích tắc, họ đã mất tăm mất dạng.


Chiếc di động nhỏ trong túi quần anh khẽ rung phát ra vài tiếng chuông
báo. Anh để tay phải giữ súng, tay trái anh thò lấy nó ra, miệng còn lẩm
bẩm “Oái, không hiểu sao lúc cập rập như vầy có ai gọi đến. Hy vọng
không phải là anh Tuấn?” Vừa nói xong, Long nhìn vào điện thoại thì thấy
cái tên Thu Lan, anh chép miệng “Thôi chết, lại cái cô bên công ty thời
trang đồ lót, sao cô ta cứ điện thoại cho mình hoài nhỉ?”. Chuông máy vẫn
liên tục reo, Long đành phải bấm máy trả lời, tay kia vẫn giữ súng.

- A lô, anh nghe!
Từ đầu kia, một giọng nữ phát ra:
- Anh à, em Lan đây!
- Ừ anh biết – Long trả lời, chần chừ chưa biết nói tiếp chuyện gì
Cô gái nói:
- Sao hai tuần nay anh không điện thoại, cũng chẳng nhắn tin cho em?
Anh đi đâu vậy?
- À, à, … anh bận đi công tác đột xuất, nên không kịp báo em biết.


Trong đầu Long cứ tảng lờ, anh lướt qua mọi ký ức với Lan rất nhanh trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.