BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 327

đội bay, 2 siêu chiến binh và 15 cảnh sát viên.
Ông Danh cáu tiết quát lại:
- Thế phi thuyền đâu, không còn cái nào hay sao, để tình hình ra vậy?
Ông Tuấn nói tránh:
- Dạ, Giám đốc quên hay sao. Thời điểm đó, có đoàn khách quan
chức chính phủ sang thăm Sở ta, Giám đốc huy động một lúc hết 5 chiếc
của Sở ta, 2 phi thuyền chở họ, cả Ban giám đốc và 3 phi thuyền cùng đội
cận vệ hộ tống đi sang tỉnh Thẩm Xuyến chiêu đãi … nên chỉ còn trực
thăng để chuyên chở quân.
- À, thôi tôi nhớ rồi. – Giám đốc Danh cũng ngượng nói lí nhí
Ông Danh lúc này không còn để ý các học viên đang tập, ông mải nghĩ
“Chết thật! Mình dạo này ăn uống, ăn chơi quá đà sao mà quên mất nhiều
thứ. Cả chuyện thiệt hại nhân mạng vừa rồi cũng chẳng hay? Bây giờ, nói
ra thứ gì tiêu cực, cũng gián tiếp có mình trong đó?”. Rồi ông ta tỏ vẻ chán
nản, xua tay ra hiệu cho sang Trường Giang sớm.

Trong chốc lát ba chiếc phi thuyền quân sự loại trung đã rời Trung tâm đào
tạo cảnh sát viên Phúc An, dàn ngang trên bầu trời, vào tầng khí quyển ưu
tiên trong ngành an ninh, từ từ thẳng tiến sang Trường Giang. Ngoài trời,
hơi có mưa lất phất, làm cản tầm nhìn của phi thuyền, không khí chợt thêm
chút ấm cúng, cả ba chiếc bay từ từ trên trời.

Tỉnh Phúc An và tỉnh Trường Giang cách nhau cả gần 500km, Trường
Giang là tình đồng bằng sông nước, có nhiều sông rạch, tất cả lại đổ ra
biển, nơi đây cũng có nhiều hải cảng quan trọng của Vương quốc Cao
Miên. King Corp. đặt trụ sở chính tại Trường Giang, đang hy vọng sẽ lấy
lòng các quan chức để có thể độc quyền một vài hải cảng tại Trường Giang.

Chiếc phi thuyền ông Tuấn lái chỉ có ông Danh, nhân lúc trên đường đi, hai
người đàm đạo. Ông Danh nói:
- Mr Tuấn, sáng nay Ban giám đốc có bàn kín, dự định nếu tôi đi khỏi
đây, sẽ bổ nhiệm ông vào vị trí Phó giám đốc, ông nghĩ sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.