BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 329

- Có lẽ vậy…!
- Còn chuyện điều tra, và hung thủ giấu mặt tại căn nhà đó thì sao?
Ông Tuấn hỏi
- Cậu nói hung thủ nào? Tôi cũng quên rồi! Công việc nhiều quá tôi
không thể nhớ hết!
Ông Tuấn lại nói:
- Cô gái người miền núi trong căn nhà đó, ông đã xem ảnh họp báo
hôm nọ.
- À, cái cô gái đẹp đó chứ gì! – Ông Danh chợt nhớ ra
- Vâng
Ông Danh nói:
- Tạm thời ta cứ điều cậu Long về, cho đào tạo lên Siêu chiến binh
theo mong muốn của cậu ta, nếu cậu ta thích nhảy bậc.
- À, còn cái vụ án bí ẩn tại Long Hà. Hình như Sở cảnh sát bên đó
cũng đã bó tay một lần, ta không nên đưa hết lực lượng vào đó nữa. Chọn
giải pháp khác bằng thỏa hiệp tốt hơn. Chỉ phái một hai người khác ở gần
căn nhà đó theo dõi.
- Với kiểu vụ án lôi thôi mờ ám vầy! Ta không nên quan tâm điều tra
nhiều. Chỉ nằm chờ quan sát, cứ để cho hung thủ nó giết người, xong rồi
đón đầu cô ta tóm gọn thế là xong. Không cần điều tra nữa.
- OK!

Ông Tuấn nãy giờ nghe, vừa ngạc nhiên vừa thấy quả Giám đốc tuy đã già
nhưng rất cao tay. Ông Tuấn nghĩ “Ông ta chẳng hề nghe ngóng vụ án này
hằng ngày, chỉ nghe báo cáo sơ bộ, mà như hiểu thấu đáo mọi chuyện trong
đó. Biện pháp của ông ta đưa ra quả thật quá đơn giản, gọn nhẹ và dứt
khoát. Cách giải quyết đó là theo kiểu tự nhiên, hơi tàn ác thâm một chút
nhưng đỡ được bao công sức đi điều tra, đúng vậy, cần gì mất công sức
điều tra trong khi người khác đã mất công điều tra rồi bỏ dở, chi bằng cứ để
cho hung thủ ra tay với nạn nhân, có chứng cứ, tóm gọn hết thế là xong.
Chuyện thành tích thật ra có thể giải quyết bằng con đường nhượng bộ
thêm yêu sách.” Ông Tuấn cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.