BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 340

Cuộc đời sao vạn ngày sầu
Kiếp trước, kiếp này, hay kiếp sau
Sao đôi ta mãi như hình bóng, đuổi bắt nhau
Chẳng bao giờ xum họp …”


Đào mệt mỏi muốn ngất đi. Bọn kia đã nghỉ một lát. Rồi chúng đợi khi cô
động tay chân ngồi dậy, chúng lại chồm tới, đứa giữ tay giữ chân, đứa hoạt
động, cứ đợi cho đến lúc cô sắp co người đến đỉnh điểm chúng lại dừng.
Nãy giờ, Trương Hán, khẽ sai một tên khác ra lấy gàu hứng nước rỉ trong
vách hầm, lạnh buốt tay, ra lệnh khi nào thấy hắn ra hiệu thì mang vào dội
lên người cô từ háng đến chân, chỗ kín. Cơn cao trào như đang nóng hừng
hực trỗi dậy bên trong gặp dòng nước lạnh làm cô muốn “tẩu hỏa nhập ma”
vì dòng khí ấm gặp dòng nước lạnh. Chân tay cô muốn co quắp tê tái.


Lúc này, một cô hầu gái biết chuyện đã sang sảnh khác tìm Mẫn Châu thưa
chuyện. Thương tình, Mẫn Châu dù rất giận Đào, xong đã vội sang phòng
kia xin tên Trương Hán tha cho Đào. Mẫn Châu biết hắn rất sủng ái mình,
nếu vì hắn mà cô buồn không thể cười nổi thì hắn sẽ lồng lộn trách cứ mình
mà đến làm lành. Giờ đây, Mẫn Châu cũng giả bộ làm vẻ đau xót thương
người, giận hờn Trương Hán. Từ đó, hắn thấy nguôi giận không trổ mấy trò
thú tính đê tiện ra nữa, vì ngày xưa vốn Trương Hán là một tên cướp, tàn
bạo, háo sắc nhưng cũng “chết” vì gái.

***

Ông họa sỹ đứng hồi lâu không thấy ai, đã lên phòng trở lại, cho bọn kia
sớm chấm dứt trò hành lạc và sai một tên chở ả điếm ra ngoài. Ông cho
phép cả bọn đi tìm góc nào đó ngủ say. Còn mình vẫn âm thầm ra vào hành
lang, đứng trông ngóng xem động tĩnh nơi cuối vườn. Vào khoảng hai giờ
đêm, khi cả bọn đã ngủ say, ông họa sỹ vẫn đứng rình ngoài hành lang, gói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.