BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 387

chàng bên cạnh đang nằm trong chiếc còng, rồi lại nhìn vào đôi tay xinh
đẹp của mình cũng thế, Long hiểu ý cô gái, một cảm giác hổ thẹn nhen
nhóm trong hai người, dù họ vẫn chưa hiểu tại sao cảnh sát lại bắt mình. Cô
gái ngồi yên, một lát Long nói tiếp:
- Tôi tự hỏi sao hai chúng ta lại rơi vào hoàn cảnh này, đều thuộc diện
tình nghi?

Viên cảnh sát lái xe bắt đầu lắng nghe họ, người kia quay mặt sang bên
nghe ngóng, mỉm cười suy đoán là hai tên tội phạm đang hội ý nhau. Cô gái
ngồi, buột miệng cau có, trong sự cau có đó vẫn có nét kênh kiệu của tầng
lớp thượng lưu, ngày hôm nay đành phải ngồi trong chiếc xe tù nhân này.
- Tôi đang nghỉ trong phòng, đợi hầu phòng mang trả chiếc áo ngủ mà
tôi ưng ý.
- Sao nữa? – Long chú ý chi tiết
- Tôi ngồi đợi từ 10g30, đợi đến hơn 11g, khi tôi thắc mắc với khách
sạn cô hầu phòng sao chưa mang áo lên, tôi điện thoại xuống tiếp tân hỏi.
Họ nói tôi nên chờ chút để họ đi tìm cô ta. Một lát sau khi chuông ngoài
cửa gọi, tôi thấy vài cảnh sát ập vào phòng và viết bản ghi chép, và sau đó
là … như anh thấy chúng ta đang ngồi đây.
- Cô đã nhờ chị hầu phòng đi giặt ủi quần áo?
- Đúng, một chuyện tôi thường làm trong những lần đi xa. Tôi không
có thời gian để thậm chí chỉ treo áo trong phòng, tôi là người kinh doanh,
rất bận rộn dù vào ngày thường hay ngày nghỉ.
- Xin lỗi! À!

Long hoài nghi về trí nhớ của mình, nếu đúng như cô ta nói thì lúc anh ra
khỏi phòng đang cúi xuống khóa cửa ai đó rất giống cô gái này đi xuống.
Anh hỏi:
- Khoảng lúc 10g15- à 20 gì đó, cô có ra khỏi phòng chứ?
Cô gái quay sang nhìn anh chàng một cách ngạc nhiên, vội nói:
- Anh không nghe tôi nói hay sao? Lại thêm một cảnh sát thẩm vấn nữa ư?
Sao anh cũng ở trong xe, tay bị còng như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.