BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 440

Đào hỏi thêm:
- Chuyện xảy ra hôm nào? Anh bị giam ở đây lâu chưa?
Long nghĩ, anh cũng không nhớ ngay là từ hôm bị bắt ở khách sạn đến nay
bao ngày, anh nói:
- À, để xem, cách đây 4 ngày, anh không còn nhớ rõ, anh gần như mệt
mỏi…
- Vì sao?
- Vì những chuyện quái lạ đến với anh làm quẫn trí, và giấc mơ lạ lùng đêm
qua anh chưa sao giải đáp được!
Đào mỉm cười, chiếc cằm thon chúm chím đáp:
- Giờ thì anh thấy anh đã gọi em chưa?
- Anh thấy, anh thấy rồi …!
- Em đang ở gần anh, bên ngoài buồng giam …
- Vậy hả!?
- Suỵt, anh khẽ chứ, nếu không cảnh vệ nghe động, em phải bỏ đi …
Long nghĩ ngợi rồi thều thào giọng nói khàn đục như mong sự cứu giúp của
nàng:
- Em ở ngoài, đã nghĩ cách nào cứu anh ra khỏi đây chưa?
Đào đáp, lo ngại:
- Nhà ngục này kiên cố quá, có nhiều trang bị, nhiều cảnh vệ ngày đêm
canh phòng … dường như họ chỉ bảo vệ mạnh nhất ở đây, có lẽ đây là Sở
cảnh sát đầu não của của tỉnh này, còn toàn tỉnh an ninh đều yếu kém, lỏng
lẻo …
- Mà anh lại bị nhốt ở đây? Giờ làm sao?
Đào ngẫm lại quan sát của mình rồi mô tả:
- Hệ thống nhà ngục ở đây xây rất vững chãi, xung quanh có hàng rào điện
bao bọc, không có cách nào người thường thoát ra được, có nhiều chòi canh
và tháp súng máy, trên mỗi hàng rào về đêm đều thắp đèn sáng cứ một đoạn
là có đèn.
Long trả lời đồng tình:
- Ừ, riêng cái buồng giam bê tông đá dày như vậy, tay không hay có khí cụ
anh cũng khó lòng mà thoát ra được, bên ngoài lại còn tường rào nữa. Nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.