BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 484

- Rồi sao nữa?
- Chính nét dịu dàng của em, đã khiến anh yêu em ngay từ cái nhìn đầu
tiên, mà không hề nghĩ đến chuyện vụ việc nhà em.
- Rồi?
- À, sau đó, anh thấy em đi về cuối vườn, anh sợ em sẽ lên lầu, nên anh đã
bỏ xuống lầu và leo rào ra ngoài đường.
Đào lại nói, mặt cô hơi thẹn thùng:
- Anh đã nhìn lén tôi!
- Thật không phải vậy, chỉ là tình cờ.
Đào tạm nguôi ngoai, nhưng cô còn thắc mắc chuyện kia cô hỏi:
- Còn chuyện hôm gặp ở Viện bảo tàng và những ngày sau đó?
Long vẫn từ từ giải thích, tâm trạng chuyển dần từ tức giận sang nhún
nhường, trong tim anh linh tính, người tình của mình đang nóng giận muốn
bỏ đi mặc cho anh có biết hay không, hay quy kết cô về chuyện sát nhân gì
đó. Long nói:
- Tình cờ anh đi qua trung tâm giới thiệu, thì gặp một trường hợp ông họa
sỹ muốn thuê nhà nào đó gần nhà em, anh sinh nghi và đuổi theo ông ta.
Sau đó, anh biết ông ta đến thuê nhà em. Rồi theo lệnh của cấp trên, anh
phải tạm dừng điều tra trong hai ba tuần để chờ, để chờ … à
- Chờ cái gì? – Đào quay ngoắt lại nhìn anh
- À tôi nhớ rồi, chính anh là người đã lảng vảng tại nhà tôi nhà tôi sáng
hôm nọ. Sau đó, tôi lại không nhớ mặt anh lắm vì anh đi xe máy, rồi anh
vào quán lại ngồi quay lưng lại…
Long giật mình:
- Vậy buổi sáng hôm đó, chính em là cô gái bí ẩn đứng quan sát phía sau
anh?
Đào cũng bực dọc, lắc đầu, cô không trả lời. Long thở dài.
- Còn chuyện ở Viện bảo tàng, là chủ ý anh muốn theo dõi ông họa sỹ,
nhưng vô tình gặp em. Hôm đó, anh sinh nghi đã gặp em tại nhà, nhưng
trước vẻ dịu dàng thu hút của em, anh không nghĩ đến vụ việc nữa. Anh rất
mừng rỡ vì gặp lại người anh thấy đêm hôm đó. Anh đến làm quen em như
một người bạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.