BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 485

Đào hơi tỏ vẻ vui vui, cô lại quay mặt sang chỗ khác nói:
- Bạn, bạn …! Anh nghĩ là bạn…, là có thể tự do đến nói chuyện hay sao?
- Tôi mà nhớ ra mặt anh hôm đó đến quẫy nhiễu nhà tôi. Chưa chắc tôi
quen anh.
Long hiểu ý, anh vội đứng dậy, đi gần lại phía Đào, hai tay anh đặt nhẹ lên
vai Đào:
- Có rất nhiều chuyện tình cờ, mà anh được gặp em, rồi phải lòng em
- Có lẽ số phận đã đưa đẩy chúng ta gặp nhau. Với anh chuyện những ngày
qua, quả thật tuyệt vời … anh yêu em!
Đào nghe xong, cô vội quay mặt về phía Long, cô hôn anh một cái nhẹ lên
môi, rồi úp mặt vào ngực anh. Cô nói:
- Em cũng yêu anh!
Long nói:
- Đào em! Sao, em đã rõ mọi thứ! Em kể cho anh biết chuyện của em?
- Em có phải hung thủ trong vụ này không? Còn ông họa sỹ, ai giết ông ta?
- Đúng vậy, nhưng khi về, anh phát hiện súng ngắn anh bị rơi mất, ai đó đã
cầm khẩu súng của anh và mang đến nhà em vứt gần xác ông họa sỹ.
- Không thể như vậy, không thể! – Đào nói
Long lại nói:
- Anh chưa rõ nhưng ai đó đã câu kết để ám hại anh.
Được một lát, Long lại nhìn Đào nói mỉa mai chua chát:
- Mà ông ta trước sau cũng sẽ chết, khi đã đặt chân vào nhà đó. Phải vậy
không?
- Đào, hãy nói cho anh biết tất cả mọi chuyện!

Đào đã bớt phản kháng hơn, cô vẫn còn căm phẫn khi nghĩ đến những
chuyện trước đây. Anh đỡ cô về bàn, hai người ngồi xuống ghế. Rồi Đào
bắt đầu kể cho Long nghe mọi chuyện về gia đình cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.