BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 504

lân la vào thị trấn tìm mồi. Còn ông họa sỹ là do em giết… nhưng lúc đó
em được lệnh của chị cả nữ quái ra lệnh. Nếu không làm, nó sẽ giết cả em,
và người anh trai đang sống lưu lạc nơi khác của em.
Long bần thần ôm trán:
- Anh không ngờ anh bị đẩy vào một vụ án rắc rối như vầy! Đây không
còn là một vụ giết người bình thường nữa, anh cảm nhận nó sắp nổ ra
thành một “tai họa” cho cả tỉnh Long Hà này, và cho cả sự an toàn của
người dân Vương quốc này!
Đào nhìn vào mắt anh nói:
- Nên em mới nói, lần đầu gặp anh em đã linh cảm anh là một người mà số
phận đưa đẩy cho em gặp và sẽ giúp em trả được thù này cho gia đình!
- Tại sao?
- Bởi vì em chưa chết hẳn! Bọn họ sơ hở là còn để em sống nửa người nửa
yêu quái, thân xác em có khi là yêu quái, nhưng trong linh hồn em vẫn còn
những nơi họ chưa chiếm hết, em vẫn có suy nghĩ của một người bình
thường.
Long ngạc nhiên:
- Sao họ không giết em chết hẳn, mà để em nửa người nửa yêu quái như
vậy!
- Vì hang của chúng nằm dưới nhà em, và chúng muốn để em sống như
người để dễ bề thu hút người khác vào nhà em thuê, sau khi yên ổn chúng
sẽ ra tay. Nhà em như một cái “bẫy người”
- Anh đã vào nhà em, liệu bọn chúng có biết anh, và trả thù anh?
- Chúng biết anh đang can thiệp chuyện này, nhưng anh ở nhiều nơi, và anh
quá giỏi giang võ nghệ khôn lường, chúng khó bề hạ sát anh.
Long lại hỏi:
- Em thử nghĩ xem, nếu không có cảnh sát đến điều tra, nếu không có tất cả
chuyện này, mọi việc vẫn bình thường, ông ta vào nhà em, trước sau cũng
sẽ bị Dương Mẫn Châu giết, có điều là dưới bàn tay của em.

Đào nghe xong, xấu hổ, thê lương, cô nức nở ôm mặt khóc mà nói:
- Ôi, hic hic hic, thật ghê sợ, em không biết nói gì, độc ác, đểu giả …

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.