BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 85

đã chết hay sao mà hiện hồn về báo oán tôi mãi, lạy cô, tôi đâu có làm gì
sai với cô?
- Đúng, ta là Đào hay không phải Đào, điều đó bà không cần quan
tâm nữa, cô Đào nhà bên cô ta đã chết rồi, bà có muốn theo cô ta không? –
Vừa nói Đào vừa làm động tác giơ hay bàn tay lên trước mặt dí về phía bà
Mừng, hai bàn tay từng ngón với móng tay thâm đen vuốt nhọn, miệng khẽ
mở để lộ hai chiếc răng nanh, mặt trắng bệch đầy âm khí.
- Ối chết, không, tôi không muốn, xin cô tha mạng, xin tha mạng, tôi
còn gia đình ông nhà và hai đứa, tôi còn phải chăm lo chúng – bà Mừng lại
chắp tay van xin.
- Bà còn định mua bùa về để xua ta hả, cái thứ đồ chơi con nít này bà
tưởng ta sẽ sợ sao.
Nói đoạn, Đào đưa tay xòe ra một hai lá bùa nhỏ mà bà Mừng đã mua và
dán trong các góc khuất, rồi cô ném ra trước mặt bà.
- Dạ, tôi không dám, tôi không dám, tôi biết lỗi rồi, thế là không phải
với cô! – bà Mừng lẩm bẩm trả lời.
- Thế từ giờ trở đi bà có làm theo lời ta dặn không!

Bà Mừng sợ quá, lần này sau khi trải qua những việc từ hôm qua đến giờ,
lo ngại chuyện vô duyên của mình mà sẽ liên lụy đến chồng con mình, lần
này bà đành mở lời với Đào:

- Dạ, tôi sẽ làm theo lời cô dặn! Xin cô đừng làm hại ông nhà và hai
đứa nhỏ nhà tôi!
- Chỉ cần bà làm theo lời ta, ta sẽ để cho bà yên, thế là ta nhân nhượng
bà lắm rồi!
- Dạ, vâng, cảm tạ cô!

Bà Mừng quýnh lên vì nghe như vậy, bà cúi đầu tạ cô ta một lần nữa, khi
ngẩng lên không thấy ai, cái chậu bà làm đổ hắt nước ra sàn khô queo, hình
như không có dính nước trong đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.