BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 136

cười tiếp nữa.

Ngu Thục Quân lần nữa nhìn về phía Đinh Tiễn, “Chu Tư Việt, em

đọc lại câu vừa rồi một lần nữa.”

Ghế bên cạnh dịch ra sau, một bóng người cao lớn đứng lên, che phân

nửa ánh sáng bên cô, chiếc áo T-shirt vải bông mịn màng khẽ chạm vào bả
vai cô, còn mang theo chút hơi ấm xót lại.

Giọng thiếu niên vững vàng lặp lại một lần nữa.

“The train is about to leave.”

Thiế là Đinh Tiễn đã biết vấn đề của mình nằm ở đâu.

Cậu phát âm rất chuẩn, chuẩn khẩu âm Mỹ, nghe như âm thanh từ

trong băng phát ra; có so sánh mới biết, cô phát âm đúng chuẩn kiểu âm
Tung Quốc.

Mang nồng nặc âm vị nhựa.

Diên Bình không chú trọng việc phát âm của học sinh cùng với khóa

học ngoài giờ, chỉ cần thành tích thi cuối kỳ cao là được rồi, còn những thứ
khác chỉ là mây trôi mà thôi, dẫu sao thì những đứa trẻ ở đó cũng ít xuất
ngoại.

Đinh Tiễn lung túng đỏ bừng mặt.

Ngu Thục Quân gật đầu tỏ ý cho Chu Tư Việt ngồi xuống, rồi nói với

Đinh Tiễn: “Muốn chú trọng cách phát âm, thì mỗi ngày phải nghe nhiều từ
một chút, em học thêm cách phát âm với bạn cùng bàn đi.”

Đinh Tiễn gật đầu, vừa định ngồi xuống thì lại nghe Ngu Thục Quân

hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.