BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 137

“Em tên gì? Số thứ tự bao nhiêu?”

Cô khẽ báo: “Ba mươi tám, Đinh Tiễn.”

Ngu Thục Quân dùng bút đánh dấu vào danh sách, nói: “Ngồi xuống

đi, về nhà nhớ luyện tập.”

Cô không biết Ngu Thục Quân ghi gì vào danh sách, có lẽ gạch tên cô,

phát âm không được, e là chú ý tới cô rồi. Nhưng điều đấy thôi đã đủ đả
kích Đinh Tiễn.

Cô đã từng là học sinh giỏi trong mắt của thầy cô, được mọi người

tâng bóc, tán thưởng, tranh giành. Mỗi lần thi đều đứng nhất, mỗi lần giáo
viên nhắc tới cô đều là nụ cười trìu mến, mặt đầy gió xuân.

Diệp Uyển Nhàn từng dương dương đắc ý khoe khoang phiếu điểm

của cô với chị em dâu, thì có người từng nói lại một câu thế này.

“Con gái ấy mà, lên cấp ba là coi như tâm tư phân tán, dễ sụt thành

tích lắm, vẫn là sinh con trai tốt hơn.”

Lời đấy nói thẳng trước mặt bà.

Lập tức, Diệp Uyển Nhàn sầm mặt.

Từ lúc đó tới nơi này.

Sự tự tin của Đinh Tiễn sắp bị sụp đổ xuống con số không rồi.

Từ nhỏ tới lớn, lần đầu tiên trong lòng cô sinh ra cảm giác chán ghét

học hành.

Hơn thế nữa, cô còn thay đổi hành vi rất nhanh —— cô lại trốn học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.