BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 189

Nói xong câu cuối, cậu cười tự giễu.

“Bởi vì cậu không quan tâm tôi, cho nên tôi mới cảm thấy rất tự tại.”

Đừng đừng đừng, ngàn vạn lần đừng nói như thế.

Bình thường cứ thấy cậu tùy tiện phóng khoáng, chưa từng thấy cậu

nói chuyện bằng giọng điệu đó bao giờ cả, thì ra có thông minh như cậu
cũng sẽ có lúc băn khoăn, mờ mịt.

Trong lòng Đinh Tiễn bỗng nhiên bình ổn lại, chỉ số thông minh cao

thì sao? Chỉ khiến phiền não hơn thôi.

“Thì ra, cậu cũng sợ… những thứ như vậy.” Đinh Tiễn cúi đầu, nhỏ

giọng nói: “Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ không sợ gì cả…”

“Sợ?” Phía trên đỉnh đầu truyền tới tiếng nói giễu cợt: “Chẳng qua tôi

cảm thấy phiền thôi.”

“…”

Con mẹ nó.

Thật ra thành tích của hai người kém nhau không nhiều, tổng điểm của

Đinh Tiễn cao, còn Chu Tư Việt cũng chỉ có toán và vật lý là tốt, chứ mấy
môn xã hội đều ở mức ổn định, không bị kéo lùi, nhưng Đinh Tiễn tương
đối thảm, nếu môn toán phát huy không tốt thì chắc chắn sẽ bị hạng chót.

Hai người dọc theo đường quay về đầu ngõ, hoàng hôn buông xuống,

không thấy tung tích ông cụ đâ nữa, cây dương già ở đầu ngõ vẫn đứng
sừng sững như cũ.

Con ngõ Yến Tam chia làm hai hướng đông tây, cả hai đều dừng bước

trước hẻm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.