BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 239

chào: “Giáo sư Diệp đến tìm Tô tiên sinh phải không?”

Diệp Thường Thanh gật đầu, “Anh ta vẫn chưa đến à?”

Cô gái trẻ tuổi lễ phép mỉm cười, hết sức cẩn trọng: “Tô tiên sinh nhận

được điện thoại là chạy đến ngay, vẫn còn đang trên đường ạ, để tôi dẫn
ngài vào trong ngồi một lát.”

Hành lang triển lãm được sửa sang hết sức tinh xảo trang nhã, băng

qua hành lang dài, Đinh Tiễn phát hiện những bức tranh ở đây không đơn
giản, rất nhiều bức tranh của danh họa cô chỉ có thể may mắn được nhìn
trên sách vở, thậm chí ở viện bảo tàng cũng chưa từng thấy.

Mà ở chỗ này lại thấy được.

“Bạn của cậu là họa sĩ ạ?”

Đinh Tiễ nhẹ giọng hỏi.

Diệp Thường Thanh cười cười, lắc đầu nói: “Không, là một thương

nhân toàn mùi tiền hôi thối.”

“…”

Ông chỉ ra ngoài cửa: “Thấy mấy bức tranh ngoài đó không? Anh ta là

người sưu tầm đồ cổ, thích các danh họa trên thế giới, từng có viện bảo
tàng Mỹ ra giá với anh ta muốn thu mua các bức tranh của Rembrandt,
nhưng anh ta lại không chịu bán, cậu cứ tưởng anh ta thích sưu tầm, kết quả
anh ta lại nói, chỉ là anh ta thích cái cảm giác nổi trội đấy, cảm giác có tiền
cũng không không mua được.”

“…”

Nhất định là một người biến thái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.