BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 318

lại cảm giác an toàn, thiếu niên duỗi thẳng một chân, chân kia gập lại, đặt ở
dưới băng ghế.

Cô biết gần đây cậu thức đêm để chuẩn bị cho vòng loại toán cấp

thành phố Bắc Kinh sau kỳ thi giữa kỳ, Dương Vi Đào từng nhắc qua trong
lớp, vòng loại chỉ là thử nghiệm, mới lớp mười mà muốn đạt được giải
thưởng thì rất khó, chỉ có thể đi trước thăm dò xem sao, nhưng thầy ấy rất
tin tưởng vào Chu Tư Việt, hy vọng cậu có thể một lần đạt được nhất tỉnh,
tiến vào đội tuyển tỉnh, tham gia IMO*, tiến vào đội tuyển quốc gia, đây là
mục tiêu Dương Vi Đào đặt ra cho Chu Tư Việt, cũng là kỳ vọng của cả đội
toán.

Những thứ cậu phải chịu đựng, không phải là thứ bọn họ có thể trông

thấy từ xa.

(*Viết tắt của International Mathematical Olympiad, Olympic Toán

quốc tế.)

Tống Tử Kỳ nói gần đây ba giờ khuya cậu mới ngủ, sáu giờ sáng đã

dậy rồi, giải đề tới mức một ngày chỉ ngủ ba tiếng, không một ai có tư cách
nói cậu không cố gắng cả.

Đinh Tiễn bước đến, cố gắng không chạm vào cậu, nhưng vừa ngồi

xuống thì cậu đã tỉnh, mở mắt ra khàn giọng nói: “Xong rồi hả?”

“Cậu ngủ một lúc nữa đi, còn phải chờ nửa tiếng nữa mới có kết quả.”

Cô dịu dàng nói, sợ quấy rầy cậu.

Chu Tư Việt xoa cổ rồi ngả người ra sau, vươn vai duỗi người, một tay

vắt lên cô, nghiêng đầu nhìn cô cười: “Bị đập vào mắt mà nói chuyện điềm
đạm thế làm gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.