BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 476

“Cậu đây là độc nhất vô nhị.”

Độc nhất vô nhị là một từ rất đẹp, bất luận là dùng vào trường hợp gì.

“Đã đặt tên chưa?”

“Chưa, con này là của cậu, cậu đặt đi.”

Đinh Tiễn ngửa đầu, hai mắt phát sáng nhìn cậu, “Đặt là Tháng Tư thì

thế nào?”

Chu Tư Việt khựng lại, vén mi mắt nhìn sang, chăm chú một lúc, sau

đó mở to mắt cười, “Tùy cậu.”

Tháng tư.

Tháng tư nhân gian hoa đã tàn*.

Cũng là Chu Tư Việt** của cô.

(*Trích trong bài thơ ‘Đại Lâm tự đào hoa’ của Bạch CưDị.)

(**Tháng tưphiên âm là sì yuè, nghe gần giống từ TưViệt có phát âm

là sī yuè.)

Đinh Tiễn phấn khởi cẩn thận ôm đồ chơi nhỏ vào trong ngực, nhẹ

nhàng nói tiếng cám ơn: “Cám ơn cậu!”

Nam sinh khoanh tay giễu cợt: “Cám ơn cái rắm.”

Bên trong phòng là một mảnh im lặng, ngoài cửa sổ cuồng phong lại

nổi, báo hiệu cơn bão sắp đến.

Điểm chuẩn nguyện vọng một được công bố vào tuần sau, Đinh Tiễn

không quá điểm chuẩn, thiếu năm điểm, trong lúc chờ nguyện vọng đợt hai,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.