BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 644

Cho đến một ngày, lúc cô tắm, chợt như phát hiện ra điều gì đấy, một

mình nghiên cứu thật lâu, rốt cuộc cũng vỗ đùi hiểu ra.

Thì ra ‘chim nhỏ’ ẩn hình trong truyền thuyết, chính là ở chỗ này.

Ngày thứ hai đến trường, Khổng Sa Địch thần bí nói với Tống Tử Kỳ:

“Tớ thấy rồi.”

Tống Tử Kỳ không hiểu, “Cái gì?”

Khổng Sa Địch ngượng ngùng nhìn khắp nơi, tay nhỏ bé đặt lên

miệng, nói nhỏ với cậu: “’Chim nhỏ’ ẩn hình ấy.”

Suýt nữa Tống Tử Kỳ đã từ trên ghế xuống.

Chỉ tùy tiện lừa gạt cô hai câu, không ngờ nha đầu này lại tin là thật,

cậu lúng túng gãi gáy, “Thế hả?” Suy nghĩ hai giây, không đành lòng gạt
cô, vẫn là nói cho cô biết: “Thật ra thì… Con gái không có cái đó, cái đó
đó.”

Không Sa Địch a lên, ngẩn người nhìn cậu, “Nhưng tớ có đó.”

Tống Tử Kỳ: “Không phải cậu con trai đấy chứ? Cái thứ đó sau này

còn có thể phát dục hả?”

Tối về nhà, Khổng Sa Địch cầm con dao phay ngồi trên ghế sofa trầm

tư, mẹ Khổng trở về nhìn thấy thiếu chút nữa bất tỉnh, “Bảo bối của mẹ,
con bị làm sao thế?”

Khổng Sa Địch hỏi: “Mẹ ơi, con gái có chim nhỏ không?”

Từ nhỏ mẹ Khổng đã có kiến thức về lễ nghĩa, nghe câu hỏi thẳng

thắng như vậy, lại không tin nó từ chính miệng con gái của mình nói ra
được, “Ai nói với con?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.