BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 877

Hơn nữa, rõ ràng giáo sư Diệp cũng yêu cầu nhiều lần với người ta thế rồi,
nhưng đối phương đều từ chối.

Tôn Nguyên Hương cười khinh miệt, “Đối phó với vài người, cái kiểu

có ăn có học như giáo sư Diệp nhà em sao làm nổi, thủ tục cũng chẳng làm
xong, vẫn phải đến lượt tôi.”

“Chị có cách gì?”

Tôn Nguyên Hương dựa vào ghế nhìn cô, “Đơn giản, đưa tiền thôi.”

“…”

Cô vẫn nghĩ không ra, “Không phải, làm sao chị biết cậu ấy…”

Tôn Nguyên Hương nói tiếp phần sau, “Làm sao tôi biết cậu ấy bị bắt

đúng không?”

Người trong nhà ăn không nhiều, có thể nói là lác đác không có mấy,

hai người nói chuyện rất nhỏ, sợ bị người khác nghe thấy, cả hai đều dùng
âm điệu nhỏ nhất để nói, Đinh Tiễn thuận thế gật đầu.

Tôn Nguyên Hương cười, “Có lẽ chuyện tôi biết còn nhiều hơn em

nhỉ?”

Lúc chị ta cười có vẻ dịu dàng hơn khi không cười, mày liễu tựa phiến

lá, đuôi mắt dài nhỏ, lúc cười sẽ xuất hiện nếp nhăn rất mờ, so với gương
mặt ngây thơ non nớt của Đinh Tiễn mà nói, chị ta trưởng thành phóng
khoáng, dáng người thanh nhã.

Vào lần đầu tiên Chu Tư Việt đến tìm chị ta, Tôn Nguyên Hương cũng

không định gặp cậu, bảo bảo vệ đuổi người đi.

Nhưng cậu đợi cả một đêm ở dưới lầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.