BÍ MẬT QUẢ CHUÔNG - Trang 90

“Lương lão phu nhân có nhà không ạ?”

Bà gia nhân nhìn y vẻ hoài nghi. “Lão phu nhân đang ốm và không thể tiếp
ai cả!” Bà ta đáp xẵng rồi đóng sập ô cửa lại.

Đào Cam nhún vai ra vẻ quân tử, sau đó y xoay người quan sát phố xá. Ở
đây có sự yên tĩnh tuyệt đối. Không một người qua đường, không một kẻ
hành khất, hoặc người bán hàng rong nào. Đào Cam tự hỏi không biết việc
Địch Nhân Kiệt chấp nhận ngay thiện ý của Lương lão phu nhân là đúng
hay sai? Liệu hai bà cháu ấy có đóng kịch để che giấu âm mưu mờ ám nào
không? Có nơi nào tốt hơn cái xó hẻo lánh này để làm nơi sắp đặt một âm
mưu đen tối? Thậm chí, có thể họ còn thông đồng với gã Lâm Phiên kia thì
sao?

Tòa nhà bên kia đường có vẻ sang trọng hơn những khu nhà xung quanh.
Nó được xây bằng gạch, hai lầu, một biển hiệu đã phai màu cho thấy trước
đây là cửa hàng tơ lụa. Giờ đây nó đóng cửa im ỉm như nhà bỏ hoang.

“Ta chẳng có gì phải làm ở đây cả!” Đào Cam lẩm bẩm. “Chắc là ta sẽ biết
được nhiều điều hơn ở nhà Lâm Phiên.”

Mặc dù địa chỉ của vị thương gia Quảng Châu này có ghi trong sổ đăng bạ
của trấn huyện, nhưng Đào Cam không dễ gì tìm được nhà gã ở mạn Tây
Bắc thành. Từ lâu, những gia môn quyền quý của địa phương đã chọn nơi
đây làm chỗ ở, nhưng mấy năm gần đây họ đã chuyển sang phường Đông
môn. Bây giờ nơi này đã hình thành một mạng lưới ngõ phố nhỏ ngoằn
ngoèo, bao bọc những dinh cơ trước đây từng được coi là đẹp.

Đào Cam nhầm đường mấy lần, nhưng cuối cùng y cũng tìm ra được đối
tượng của mình. Có hai con sư tử đá nằm hai bên cánh cổng oai nghiêm
được quét sơn đỏ và trang trí họa tiết bằng đồng. Hai bên cổng là tường xây
cao bao quanh tạo cho toàn cảnh một vẻ kém mời chào, thậm chí hơi ảm
đạm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.