BÍ MẬT TÀU NGẦM ECSOPLORA - Trang 125

Vừa lúc đó, mọi người nhất tề đứng dậy ra về. Người nhân viên Đức

chỉ kịp hỏi địa chỉ hai người rồi cùng nhập bọn với đoàn ngoại giao Đức
bước lên xe.

Bữa tiệc đêm qua coi như không đem lại kết quả gì cho Éc Lây-xtơ cả.

Sáng nay, trời lại mưa tầm tã, bầu trời Pê-téc-bua xám xịt y như tâm

trạng u uất của Éc Lây-xtơ vậy. Mưa này, còn có ai thích gì ra khỏi nhà
nữa.

Éc Lây-xtơ ngồi hút thuốc, nhìn ra ngoài cửa sổ buồn bã trông cảnh

mưa rơi. Vừa lúc đó có tiếng xe ngựa lăn trên đường. Hình như cỗ xe xịch
đỗ gần đâu đây rồi lại chuyển bánh đi ngay. Cỗ xe bịt mui kín mít vừa lao
vút qua thì chỉ một lát sau, có tiếng gõ cửa nhè nhẹ. Éc Lây-xtơ vừa thấy
thấp thoáng ngoài cửa một bóng người che kín mặt, tùm hụp trong một
chiếc áo mưa rộng lùng thùng.

- Xin mời vào!

Éc Lây-xtơ thấy bước vào một bóng người quen quen đang vừa cởi áo

mưa vừa cười với mình.

- Chào nhà khoa học Éc Lây-xtơ, chẳng lẽ ông lại không nhận được ra

tôi hay sao?

Chờ cho người đó cởi hẳn áo ra, Éc Lây-xtơ với nhớ lại đúng tay

người Đức tối qua dự tiệc có mời mình và I-a-cốp hút thuốc lá. Éc Lây-xtơ
cười, chìa tay ra:

- Chào ông bạn người Đức.

Người Đức ngồi xuống ghế rồi mới tự giới thiệu với Éc Lây-xtơ:

- Tên tôi là Pê-te, hiện nay làm tùy viên kinh tế ở đại sứ quán Đức. Tôi

vốn là một người bạn đồng nghiệp của ông.

Éc Lây-xtơ hỏi:

- Thế ra ông cũng là một nhà khoa học?

Pê-te gật đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.