BÍ MẬT TÀU NGẦM ECSOPLORA - Trang 141

Pê-te cười:

- Thưa ông vụ trưởng, nếu như cặp tài liệu này còn nằm trong tay giáo

sư Éc Lây-xtơ thì mới gọi là “tài liệu... Nga” được chứ, đằng này nó lại
nằm trong tay người Đức chúng tôi.

- Tài liệu viết bằng tiếng Nga, do một giáo sư Nga viết... thế mà ông

bảo chúng tôi không có quyền gọi là ‘tài liệu... Nga” được hay sao? Chúng
tôi rất hiểu ý đồ của các ông nhưng tiếc là thời thế ngày nay đã khác xưa,
chính quyền ở đất nước này đã nằm vào tay giai cấp công nhân.

Pê-te nói lấp đi:

- Tôi xin phép trở lại vấn đề, vâng, gọi là “tài liệu Nga” cũng được.

Chúng tôi sẽ trao lại cho các ông dùng, và dĩ nhiên các ông cũng trao cho
chúng tôi năm triệu rúp.

Đồng chí vụ trưởng hỏi luôn:

- Ông thử suy nghĩ lại xem: cái giá như vậy liệu có quá cao không.

Đáng ra “tài liệu Nga” là phải thuộc quyền sở hữu của người Nga... nhưng
thôi.

- Tôi sẽ bớt đi một triệu! - Pê-te nói - Thưa ông vụ trưởng, nhất định ở

cương vị cao cấp của ông, hẳn ông rất am hiểu về nghề nghiệp của mình.
Bây giờ thử tính phác qua toàn bộ chi phí cho việc tìm kiếm sơ bộ khắp
một vùng rộng lớn này trong một thời gian dài, nhất định con số sẽ cao hơn
bốn triệu rúp rất nhiều. Đằng này các ông chỉ còn việc căn cứ trên bản đồ
rồi cho đặt tháp khoan luôn. Chúng tôi lúc đầu sẽ chỉ lấy ba triệu rúp khi
giao toàn bộ tài liệu, còn khi nào mũi khoan đầu tiên bắt đầu hoạt động và
khoan trúng vỉa quặng sắt dày rồi, lúc đó tôi sẽ xin lĩnh nốt một triệu rúp
cũng vẫn chưa muộn. Kể buôn bán với nhau như vậy, dù sao chúng tôi
cũng tỏ ra là biết điều đấy chứ!

Ông vụ trưởng khẽ mỉm cười:

- Thế có bao giờ ông nghĩ rằng: chúng tôi vẫn có thể lấy được quặng ở

Cuốc-xcơ mà không cần tài liệu tạm gọi là “của các ông” không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.