BÍ MẬT THÀNH PHỐ ANGLE - TẬP 2 - Trang 95

“Oái! Đau quá!” Lạc Tiểu Liên đau điếng hét lên kinh hãi. Khi kịp

định thần, cô thấy Thời Tuân cười khanh khách. Tiểu Liên nghiến
răng tức tối, giơ chân lên tiếp tục “chiến đấu” đến cùng, “Đồ cơ
hội! Tôi sẽ đáp trả cậu gấp mười lần. Này thì đạp! Đạp! Đạp! Đạp
này!”

“Ơ hơ hơ hơ! Bé Củ Lạc cứ đạp thoải mái đi!”

“Đồ tồi, cậu đứng lại ngay, có bản lĩnh thì đừng chạy. Cậu ăn gian

nó vừa thôi, lợi dụng lúc người khác sơ hở...”

“Hơ hơ hơ … Khóa huấn luyện này nhiều người mong còn chẳng

được.”

“Hai người kia kì cục ghê!... Họ đang làm trò gì thế không biết?”

Du khách đi ngang qua đài phun nước đều dừng chân lại, chỉ trỏ

Thời Tuân và Lạc Tiểu Liên, rồi thì thầm với nhau. Lạc Tiểu Liên và
Thời Tuân đang giơ chân định đạp nhau tiếp thì bỗng sững người như
bị điểm trúng huyệt. Cả hai quay đầu nhìn, không biết từ lúc nào,
các cột nước trong đài phun đều ngừng cả lại.

“Bé Củ Lạc! Bé thảm thật, trước mặt bao nhiêu người thế này mà

bé cứ nhảy tưng tưng như khỉ diễn xiếc thế!” Thời Tuân cúi đầu
nhìn rồi nói nhỏ với Tiểu Liên.

“Cái gì? Chính cậu hại tôi phải chạy đến đây, tôi có xảy ra chuyện

gì đều do cậu cả. Á! Điện thoại của tôi!” Nhìn chiếc điện thoại trên
tay ngấm nước ướt nhẹp, mặt mày cô như Diêm Vương đòi mạng dưới
âm tào địa phủ, cơn bực tức bốc lên tận trời, cô hét lên với Thời Tuân:

“Cậu nhìn xem, nếu điện thoại bị hỏng, tôi sẽ tính sổ với cậu.”

“Hơ hơ! Có gì đâu, những người có trong danh bạ của bé sẽ phải

cảm ơn tôi, vì đỡ bị bé quấy nhiễu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.