BÍ MẬT THÀNH PHỐ ANGLE - TẬP 2 - Trang 93

“Có là hàng hiệu gì cũng mặc. Đáng đời! Ai bảo cậu tự ý vứt đồ của

người khác. Trừng phạt cậu như thế là còn nhẹ đấy!” Lạc Tiểu Liên
khoanh tay trước ngực, bĩu môi nói lại.

“Này, cô phải biết điều chứ?” Thời Tuân thở dốc, nhanh như

cắt rút chiếc điện thoại từ trong túi ra đưa cho Tiểu Liên, “Gớm! Cái
điện thoại cà tàng của cô ở đây! Lúc nãy tôi chỉ ném viên đá thôi.”

“Á… Điện thoại thân yêu của tôi!”

“Không thể chịu nổi cô…” Thấy Tiểu Liên đỡ vội lấy cái điện

thoại cổ lỗ sĩ, nâng niu như báu vật, chẳng thèm đếm xỉa tới mình,
Thời Tuân bất mãn, lườm Tiểu Liên một cái. Bỗng chốc mắt hắn
lóe sáng, cúi người xuống ôm lấy chân, nhảy cẫng lên, kêu la om
sòm.

“Ối! Đau quá! Đau quá! Chân tôi bị gãy rồi!”

“Cậu không sao chứ? Ơ!... Xin lỗi nhé!” Nhìn Thời Tuân đau đớn

chân nhảy lò cò, Lạc Tiểu Liên thấy áy náy, “Ai bảo ban nãy cậu chơi
xấu cơ…”

Thấy Lạc Tiểu Liên nắm chặt điện thoại trong tay, hối hận xoa

xoa tay. Thời Tuân hài lòng, cười ranh ma.

“Được rồi! Được rồi! Xem ra bé cũng thật lòng hối cải, quân tử

không chấp tiểu nhân. Tha cho bé đấy!”

Vừa dứt lời, Thời Tuân bước lên phía trước, đạp mạnh vào chân Lạc

Tiểu Liên.

“Hơ hơ hơ! Đúng rồi! Bé Củ Lạc, giờ tôi mới nhớ ra! Cuộc thi hôm

tết Trùng Dương có một hạng mục mà tôi chưa kịp rèn luyện cho bé
đó là khiêu vũ. Bây giờ để tôi dạy cho bé bước nhảy kiểu Thời Tuân
nhé!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.