BÍ MẬT THÀNH PHỐ ANGLE - TẬP 4 - Trang 105

Một nắm đấm cứng như thép giáng mạnh vào mặt Giang Diệc

Lưu. Hắn đổ nhào xuống đất và đưa tay ôm mặt thét lên đau đớn.

“Ôi, Diệc Lưu!”

“Giang… Giang Sóc Lưu! Mày... mày dám...” Trong tiếng kêu

thét kinh hãi của mọi người, Giang Diệc Lưu ôm một bên má sưng vù,
cay cú trợn mắt lên với Giang Sóc Lưu. Nhưng ánh mắt sắc lạnh
đầy sát khí của Giang Sóc Lưu khiến hắn run lẩy bẩy cả người.

“Mày không được phép bôi nhọ cô ấy.” Giang Sóc Lưu cúi mặt

xuống, nắm đấm lại siết chặt. Cậu trừng mắt nhìn Giang Diệc
Lưu đang ngồi phệt dưới đất như thể đang nhìn con gián không
biết trời cao đất dày là gì.

“Lưu, mau dừng tay lại!” Thấy Giang Sóc Lưu sắp sửa mất lí trí

đến nơi, Giang lão gia đứng dậy khỏi chỗ ngồi với vẻ lo lắng, lớn
tiếng ngăn lại.

“Lưu, đừng làm thế!” Văn Chấn Hải vội vã đứng dậy, chộp lấy

cánh tay Giang Sóc Lưu để cố gắng kiềm chế cơn giận ngút trời
của cậu ấy.

“Đánh đi, đánh mạnh vào, đánh chết tên khốn đó đi Lưu!” Tiêu

Nham Phong cũng đứng bật dậy khỏi ghế. Chẳng thèm đếm xỉa tới
ánh mắt trách cứ của mọi người, cậu ta hùng hổ vừa xắn tay áo vừa
hét to: “Lưu à, thằng cha này không biết nói tiếng người đâu, chỉ
giỏi sủa thôi!”

“Hừ! Mày tưởng tao sợ mày à?” Giang Diệc Lưu đã kịp hoàn hồn,

hắn loạng choạng nhổm người bò dậy, “Giang Sóc Lưu, từ nhỏ tới
lớn tất cả những thứ mày giành được đều nhiều hơn tao, tốt hơn
tao! Dựa vào cái gì mà mày lúc nào cũng hơn tao chứ? Một đứa mang
dòng máu đê tiện như mày thì chỉ biết bôi nhọ dòng họ Giang thôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.