BÍ MẬT THỨC TỈNH - Trang 102

trường đại học và viện nghiên cứu hàng đầu cả nước. Thương Vũ lái xe vào
sở sinh hóa tế bào, dừng xe ở chỗ đậu xe còn trống.

Thương Ngôn xuống xe, không cẩn thận để áo khoác rơi vào trong xe,

lúc Thương Vũ xuống xe thuận tiện mang theo, đưa cho con trai.

Thương Ngôn nhận lấy: "Cám ơn cha."

"Có thể dẫn cha đi vào tham quan một chút không?" Thương Vũ hỏi,

tham quan là thứ nhất, thứ hai là đã đến đây rồi, anh cũng nên đi chào hỏi
Tạ Uẩn Ninh một tiếng.

"Được... Không có vấn đề gì." Thương Ngôn trả lời, trong lòng còn có

một chút vui vẻ. Tuy nhiên giọng nói vẫn như trước, là giọng nói nghiêm
chỉnh khi nói chuyện với Thương Vũ.

Chỉ là, sở sinh hóa tế bào không có nơi nào để tham quan, phòng thí

nghiệm thì cấm người ngoài ra vào. Thương Ngôn chỉ có thể dẫn Thương
Vũ đi xem con đường trồng cây bạch quả và phòng làm việc chung của anh
và Lê Lạc.

Đi tới phòng làm việc ở lầu hai thì thấy cửa vẫn đóng.

Thương Ngôn đẩy cánh cửa màu trắng ra, đồng thời giữ tay nắm cửa

lại, để tránh cánh cửa đập phải tường phát ra tiếng vang. Bởi vì bên trong
rất yên tĩnh, không khí yên tĩnh, ánh mặt trời yên tĩnh, ngay cả âm thanh
máy vi tính đang chạy cũng yên tĩnh.

Lê Lạc nhắm mắt nằm trên ghế dài màu trắng ngủ thiếp đi, cô ngủ rất

say, rất yên tĩnh. Bên cạnh, cửa sổ đang mở một nửa, mang vào một nửa là
ánh mặt trời, một nửa là gió, ánh mặt trời lặng lẽ chiếu tới cạnh bàn rồi đến
chân bàn.

Thương Ngôn thầm hít một hơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.