BÍ MẬT THỨC TỈNH - Trang 106

“... Đính hôn?” Thương Ngôn hỏi lại, có chút mơ hồ. Rõ ràng đối với

anh mà nói, chuyện đính hôn này hơi đột ngột.

Thương Vũ nhìn con trai mình.

Thương Ngôn cũng không biết mình bị làm sao. Nếu như trước ngày

hôm qua mà anh nghe được chuyện này nhất định anh sẽ rất vui mừng. Anh
và Giai Khởi là thanh mai trúc mã, thứ tình cảm độc nhất vô nhị này không
ai có thể thay thế, cũng có lúc anh đã nghĩ đến chuyện kết hôn, anh tự nói
với mình rằng anh muốn chăm sóc cho cô gái vừa tùy hứng vừa đáng yêu
này cả đời.

Chỉ là... Có lẽ là gần đây cãi nhau hơi nhiều, Thương Ngôn bắt đầu

hoài nghi về tình cảm giữa anh và cô. Thương Ngôn mở miệng nói: “Cha,
con và Giai Khởi vẫn còn nhỏ.”

Suy nghĩ của Thương Ngôn rõ ràng như viết ở trên mặt, Thương Vũ

quyết định không nói gì thêm. Làm cha mẹ nói nhiều quá cũng không tốt,
Thương Vũ hiểu rõ đạo lý này.

Mặc âu phục, đi giày da, đứng ở hành lang, Thương Vũ nhìn mặt

tường treo các dụng cụ thí nghiệm sinh hóa. Năm tháng đã mài dũa người
đàn ông này trở nên sắc bén mà trầm ổn, tuy Thương Vũ đứng tùy ý như
vậy, nhưng vẫn khí độ hiên ngang, phong tư anh trọng.

Quan sát những thứ mới mẻ này, Thương Vũ không thể không thừa

nhận mình đã già rồi. Ngẫm lại thì qua một năm nữa, anh cũng đã năm
mươi rồi. Mặc kệ là đàn ông hay là đàn bà, chẳng có ai muốn thừa nhận là
mình đã già. Thương Vũ cũng không cảm thấy số tuổi tăng lên sẽ mang đến
cho mình chuyện gì không vui.

Thật sự thì, một người đàn ông năm mươi tuổi, sự nghiệp thành công,

sở hữu tài sản của riêng mình, đồng thời còn hiểu trách nhiệm hiểu hài
hước hiểu tình cảm, thì anh ta nhất định là một người đàn ông có phẩm giá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.