BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 222

giữa cây cối um tùm. Những con tò he hình người gánh đòn gánh đang đi
xuống núi trên những bậc đá ngoằn ngoèo với vẻ mặt đầy ưu tư, còn có một
con hạc trắng đang sải cánh bay từ khe núi ra.

Căn phòng chính giữa khuôn viên treo một bức hoành phi khắc bốn chữ

"vô dĩ du thử". Từ Nam Phương mỉm cười, non bộ ở đây chắc chắn đã thâu
tóm tất cả những hòn non bộ trên trời dưới đất. Chỉ có điều non bộ chẳng
qua là để trang trí, khiến cho khuôn viên thêm tình thơ ý họa, hiện giờ, chủ
nhà dựa vào thân phận mà làm cao, lấy cảnh đẹp này để khoe khoang quả là
nực cười.

Người đàn ông áo tro ra hiệu Từ Nam Phương đứng đợi bên ngoài rồi

kéo tấm mành ra, khom lưng đi vào trong. Một lúc sau, ông ta đi ra, vẫy tay
với Từ Nam Phương, bảo cô đi vào.

Trong phòng mát mẻ, cách bày trí cũng trùng khớp với tưởng tượng của

Từ Nam Phương, theo phong cách cổ xưa, mặc dù có phần làm điệu làm
bộ, nhưng cô vẫn thấy khá thích mắt, có cảm giác thân thuộc.

Người hầu đưa cô vào gian nhà hướng đông, phòng có một người phụ nữ

đang nghiêng người dựa vào cái kệ trên chiếc giường đơn, tay cầm cuốn
sách. Bên cạnh có một cô gái trẻ xoa bóp chân cho bà ta.

Lúc Từ Nam Phương đi vào, người đàn ông mặc áo tro liền khom người,

cung kính nói với người phụ nữ kia: "Phu nhân, người đến rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.