BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 261

Hạ Giáng Tư khoanh tay trước ngực đi đến sau lưng Từ Nam Phương,

trông thấy nét chữ thanh tú của cô, cậu ta không kìm được hỏi: "Chị từ đâu
tới, sao mẹ tôi lại coi trọng chị như thế." Hạ Giáng Tư dùng những lời lẽ
ngông cuồng hòng lấy lại sĩ diện vừa đánh mất.

"Tôi cũng rất muốn biết." Từ Nam Phương lơ đễnh nói ra suy nghĩ của

mình.

Trước mặt Hạ Giáng Tư, cô lúc nào cũng tỏ ra bất cần và lạnh lùng như

thế, hơn nữa Hạ Giáng Tư vừa mới bị một vố mất mặt nên lúc này cậu ta
càng thêm tức giận, nhìn Từ Nam Phương càng không thuận mắt. Cậu ta
chớp mắt một cái, trong đầu chợt nảy ra ý xấu nào đó rồi cố tình đụng vào
kệ sách, chiếc kệ vốn ngả nghiêng lảo đảo một chút, nghiên mực đổ úp
xuống đất, mực đen bắn tung tóe, toàn bộ bản chép của Từ Nam Phương bị
ngập trong màu đen.

Từ Nam Phương trừng mắt nhìn Hạ Giáng Tư, cậu ta nhún vai, vẻ mặt vô

tội: "Chưa tỉnh ngủ hẳn, không cẩn thận va vào thôi, xin lỗi chị nhé! Chị
chép lại là được mà!" Cậu ta cười ha ha, nụ cười như muốn nói với Từ Nam
Phương cho dù cô có chép lại lần nữa thì chuyện như vừa rồi vẫn tiếp tục
xảy ra.

Từ Nam Phương quẳng chiếc bút lông trong tay đi, đang định nói gì đó

thì chồng sách kinh phật trên kệ sách đổ ập xuống. Từ Nam Phương không
kịp tránh, bị cả chồng sách đổ vào người.

Cô nghiêng sang một bên theo phản xạ, nhưng chân vừa bước thì đã bị

vấp vào thứ gì,cơ thể lảo đảo như cây đại thụ đổ nhào xuống.

Trong cơn hoảng loạn, Từ Nam Phương bị chồng sách phủ lên người,

mãi không gượng dậy được.

Cảnh tượng lúc này phần nào giúp Hạ Giáng Tư hả giận, cậu ta đứng một

bên vỗ tay tán thưởng, giống như đang xem kịch vui ngày Tết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.