BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 263

khá bảo thủ nhưng phu nhân và tiểu thư trong nhà này cũng không đến nỗi
giữ kẽ như Từ Nam Phương.

Cánh tay của Hạ Giáng Tư còn đặt trên eo cô: "Chị Nam Phương, ở đây

không có người ngoài, chị không cần vờ rụt rè, e thẹn trước mặt tôi nữa
đâu." Câu nói của cậu mang theo ý châm chọc. Từ Nam Phương bị Hạ
Giáng Tư ôm lấy, trông đôi mắt tràn đầy sự chiếm hữu, khiêu khích và sự
phẫn nộ ngấm ngầm của cậu ta, chẳng hiểu sao Từ Nam Phương chợt có
cảm giác quen thuộc.

Đúng rồi! Ánh mắt ấy có vài nét hao hao với Thượng Quân Trừng. Từ

Nam Phương rùng mình, không biết vì sao bản thân đột nhiên nghĩ tới anh.
Dáng vẻ của Hạ Giáng Tư lúc này thật sự rất giống với bộ dạng Thượng
Quân Trừng lúc gào thét lăng nhục cô ở nhà riêng của anh.

Trong thoáng chốc thất thần rồi lấy lại bình tĩnh, bờ môi Từ Nam Phương

đã được bao phủ bởi một cảm giác ươn ướt. Hạ Giáng Tư thỏa mãn nhìn
cô, nụ cười lướt qua đôi mắt: "Môi chị ngọt quá..."

Từ Nam Phương lặng lẽ nhìn chàng trai trẻ đang cố tình diễn vai một

công tử đào hoa, phong lưu vô sỉ này, cậu ta làm vậy chẳng qua là để trút
nỗi giận trong lòng mà thôi. Cô bỗng dưng thông tỏ mọi chuyện, giống như
vừa tìm được cánh cửa mở ra lối thoát cho mình, cũng tìm được chỗ đứng
của mình trong nhà họ Hạ.

Hạ Giáng Tư quan sát Từ Nam Phương dưới thân mình, thấy sắc mặt cô

biến đổi từ u ám sang tươi tỉnh, cậu ta không rõ cô lại đang muốn giở trò gì,
đành xuống nước: "Tôi bế chị vào gian phòng bên trong nằm nghỉ nhé! Tôi
nhất định sẽ giúp chị thoải mái." Lời nói của Hạ Giáng Tư ngập mùi mờ
ám. Nụ cười ngọt hơn cả mật của cậu ta khiến Từ Nam Phương cảm thấy
mình đập đầu vào tường còn hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.