BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 286

ấy thôi."

Nụ cười của Hạ Giáng Tư dưới ánh đèn dầu khiến Từ Nam Phương chợt

rùng mình. Cậu ta lại cầm điện thoại lên nói: "Này, có đúng là bạn gái của
anh không thế hả? Đừng có chối, anh còn không chịu thừa nhận thì em
không khách khí nữa đâu."

Ngọn lửa trước mặt Từ Nam Phương đột nhiên phập phồng. Không biết

có cơn gió ở đâu thổi tới khiến Hạ Giáng Tư cảm thấy lạnh sống lưng, lại
thêm ngọn đèn lờ mờ chiếu lên mặt Từ Nam Phương, nhìn cô trông như
một bức tượng vậy. Hạ Giáng Tư bỗng nổi da gà.

Từ Nam Phương hờ hững nói: "Có lẽ Thượng Quân Trừng sẽ không đến

đâu. Tam phu nhân càng không dễ dàng thả Nam Phương và thiếu gia. Nam
Phương đã chép được hơn ba mươi lần rồi, thiếu gia cũng nhanh chóng
chép đi, có thể tối mai là xong.

"Chuyện vô vị như thế có đánh chết tôi cũng không làm!" Hạ Giáng Tư

cứng đầu nói. Cậu ta chớp mắt, dường như nghĩ ra cái gì, lại quay đầu cười
giảo hoạt: "Này, không ổn, sao giờ này mà anh Trừng còn chưa tới? Hai
người giận nhau à?"

Đây là câu hỏi mà Từ Nam Phương đang chờ, cô gục đầu xuống, hàng

mi khẽ động: "Nam Phương làm gì có tư cách giận dỗi Thượng Quân
Trừng. Nam Phương chỉ cần thấy anh ấy vui vẻ là tốt rồi. Nếu không phải
vì Nam Phương, anh Thượng và cô Ngô cũng sẽ không cãi nhau. Không
biết anh ấy có dỗ dành được cô Ngô không..." Giọng nói của cô có phần
lạnh lẽo, nhưng rõ ràng hơn là sự cô đơn.

Vẻ tư lự của Từ Nam Phương giống như cô thật sự lo lắng cho Thượng

Quân Trừng, cho dù là kẻ ngốc cũng có thể "ngẫm" ra được điều gì đó từ
lời nói của cô. Hạ Giáng Tư cười nham hiểm: "À, thế thì tôi biết chuyện gì
rồi. Anh Trừng bắt cá hai tay, đối xử tốt với chị nhưng lại không muốn bye

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.