BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 329

nghe điện thoại của cậu ta, nhưng thật không ngờ cậu ta lại ngoan cố tìm tới
tận đây, khiến anh có muốn tránh cũng không được.

Hai nhân viên hóa trang dừng tay, liếc mắt nhìn nhau rồi biết ý ra ngoài.

Thượng Quân Trừng ngửa người về sau, không buồn nhìn Hạ Giáng Tư

và Từ Nam Phương: "Muốn nói gì nữa? Nếu vẫn là mấy câu đó thì tôi
khuyên cậu cứ giữ lại đi."

Hạ Giáng Tư cũng không tức giận: "Thôi nào, đừng có giận dỗi với em!

Hôm qua em chỉ đùa anh thôi. Ha ha..."

"Đùa tôi?" Ngữ khí của Thượng Quân Trừng trở nên khó nghe, nhưng

thực lòng anh cũng hiểu được phần nào tính tình cậu em họ này, "Đùa cái
gì?" Anh hoàn toàn không biết Hạ Giáng Tư có ý gì.

"Ơ, ha ha, thực ra em và chị Nam Phương chẳng có chuyện gì cả! Em chỉ

trêu tức anh thôi, ai biết được là anh không biết đùa!" Hạ Giáng Tư vừa nói
vừa cố tình liếc nhìn Từ Nam Phương đầy ẩn ý, rồi lại tươi cười với
Thượng Quân Trừng, "Thế nên bây giờ anh không cần phải giận em nữa
đâu!"

Thượng Quân Trừng còn tưởng Hạ Giáng Tư sẽ nói ra điều gì hay ho,

không ngờ nghe hồi lâu vẫn nói cậu ta giải thích giữa mình và Từ Nam
Phương là thế này thế kia, cơn giận trong lòng lập tức tăng vọt, đôi mắt đẹp
biến thành hai khối cầu lửa bùng lên, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể
thiêu cháy Hạ Giáng Tư.

Thấy bộ dạng này của Thượng Quân Trừng, Hạ Giáng Tư mờ mịt nói:

"Này, anh làm sao thế hả? Nhìn như nhìn kẻ thù không bằng! Chẳng phải
em nói rồi sao..."

Hạ Giáng Tư chưa nói dứt lời đã bị Từ Nam Phương đẩy nhẹ một cái.

Trước khi Thượng Quân Trừng lên tiếng, Từ Nam Phương hạ giọng năn nỉ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.