BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 447

Hạ Giáng Tư cứ đứng bên cạnh lải nhải mãi. Từ lúc cô về tới giờ, chỉ có

mình Hạ Giáng Tư khua môi múa mép.

"Tôi muốn vào làm việc ở nhà họ Hạ, chuyện hôm qua chỉ là có chút việc

cần giải quyết, thiếu gia quên rồi à? Lúc ra khỏi nhà chắc là do Nam
Phương không nói rõ cho thiếu gia rồi!" Từ Nam Phương vừa bận rộn vừa
trả lời câu hỏi của Hạ Giáng Tư, thái độ hoàn toàn bình thản như không có
chuyện gì xảy ra.

Sự kính cẩn xen lẫn lạnh lùng của Từ Nam Phương khiến Hạ Giáng Tư

ngây người, cậu ta một tay đẩy Liên Bồng ra ngoài, một tay giữ Từ Nam
Phương lại.

"Này, chị và anh Trừng lại giận nhau nữa à? Hay có chuyện gì khác xảy

ra thế? Cần tôi tìm anh ấy nữa không?"

Từ Nam Phương dừng tay, nhìn Hạ Giáng Tư: "Ý tốt của thiếu gia, Nam

Phương xin nhận. Chỉ có điều, từ nay về sau, Nam Phương là người hầu
của thiếu gia, không liên quan gì tới anh Thượng nữa. Thiếu gia sau này
cũng đừng nghĩ lung tung."

Hạ Giáng Tư sửng sốt hồi lâu, mãi mới chú ý đến bộ dạng lấm lem bùn

đất của Từ Nam Phương, phía sau áo còn bị rách một mảng. Hạ Giáng Tư
tóm lấy tay áo cô, trừng mắt hỏi: "Xảy ra chuyện gì? À, tôi biết rồi!" Cậu ta
đột ngột thấp giọng, giống như vừa phát hiện ra một bí mật hay ho: "Anh
Trừng đánh chị hả? Trời, trên người chị nhiều đất bùn quá! Anh Trừng đưa
chị tới bách thú bách thảo nào thế? Không ngờ anh ấy lại đột nhiên có hứng
như vậy, đi tìm một nơi không người qua lại, trong công viên chắc cũng
không ít người nhỉ?" Hạ Giáng Tư ra vẻ hiểu rõ, phân tích rành mạch, "Thế
thì nhất định anh ấy đã đưa chị ra một vùng hoang vu hẻo lánh, muốn vui
vẻ cùng chị một lần! Chị không đồng ý, hai người lăn lộn dưới đất nên mới
thành ra thế này! Cả chị và anh Trừng đều tức giận... Tôi nói không sai
chứ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.