BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 505

này, đừng nói với tôi là chị thích kiểu trai già như thế nhé! Tôi và anh
Trừng đều không thuộc loại đấy đâu." Cậu ta vừa nói vừa sờ cằm, làm bộ
như đang vuốt râu.

Câu nói của Hạ Giáng Tư vô tình đã chạm đúng chỗ đau của Từ Nam

Phương, sắc mặt cô đột nhiên sa sầm lại. Hạ Giáng Tư vẫn không phát hiện
ra điều khác lạ, tiếp tục nói: "Nói đi cũng phải nói lại, thực ra anh cả mới
ngoài ba mươi, chừng trên dưới ba lăm gì đấy. Vậy mà nhìn còn già hơn cả
chú tư. Haizzz, nếu bố tôi không xuất gia, chưa biết chừng anh cả còn sánh
ngang với bố tôi ấy chứ!"

"Sánh ngang với tam lão gia?" Từ Nam Phương vô thức nhắc lại những

lời này, ánh mắt chợt sáng lên, "Đúng rồi thiếu gia, vì sao năm xưa tam lão
gia lại xuất gia?"

Vấn đề này, cô đã từng hỏi Liên Bồng, nhưng chuyện tam lão gia xuất

gia đã là chuyện từ mười tám năm trước, lúc ấy Hạ Giáng Tư vừa mới chào
đời, Liên Bồng đương nhiên không biết về việc này. Người bên cạnh tam
phu nhân ngoài Nhân Hỷ ra thì toàn là những người trẻ tuổi, chuyện quá
khứ chẳng rõ được là bao.

Nghe nhắc tới cha mình, Hạ Giáng Tư cũng không có phản ứng gì khác,

dường như Từ Nam Phương đang nói về một người xa lạ nào đó. Cậu ta
nhún vai: "Tôi làm sao biết được? Tôi vừa mới được sinh ra đã không thấy
mặt bố tôi rồi." Hạ Giáng Tư nói xong, ánh mắt đã bị thứ khác thu hút, cậu
ta vẫy vẫy Từ Nam Phương, sắc mặt tươi tỉnh, "Nhìn thấy cái cây kia
không? Lúc nhỏ tôi toàn trèo lên đấy, tiếc là chẳng bao giờ trèo được. Hừ!
Đây là mục tiêu mới của tôi!" Dứt lời, cậu ta liền chạy về phía cái cây.

Chỉ có điều, Hạ Giáng Tư còn chưa kịp thực hiện mục tiêu của mình thì

đã bị một người hầu ngăn lại, nói là tam phu nhân gọi thiếu gia về, tiệc tối
sắp bắt đầu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.