BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 726

Nghe cô nói vậy, Thượng Quân Trừng cũng cảm thấy có lý. Mục đích

của anh là muốn cô vui vẻ, chẳng qua để cô đi một mình nên anh không
yên tâm. Một lúc sau, taxi vòng lại cổng công viên, Thượng Quân Trừng
giao cho tài xế ba trăm đồng để đợi.

Từ Nam Phương xuống xe, đám người vây quanh Thượng Quân Trừng

đã tản đi, bọn họ dù biết tin đồn về bạn gái của anh nhưng hình dáng cô thế
nào thì đâu có ai nhớ được?

Từ Nam Phương dễ dàng đi vào công viên. Cô vốn tưởng công viên này

chỉ đặt tên để tưởng nhớ cha mình, nhưng cô đã lầm. Nhìn thấy một đền thờ
bên trong công viên, Từ Nam Phương không khỏi run rẩy.

Nơi này, là nơi an táng cha cô!

Tấm biển đặt chính giữa đền thờ đá ghi: "Văn võ nguyên huân[1]". Bên

dưới đề: "Lăng mộ Từ Văn Định - lễ bộ thượng thư kiêm đại học sĩ Văn
Uyên các; cố đại phu thái tử thái bảo triều Minh; truy tặng: thiếu bảo, thái
bảo".

[1] Người có công lớn.

Dòng chữ kia khiến nước mắt cô lã chã rơi. Cô một mình cô độc từng

bước, từng bước trên con đường bê tông phía sau đền thờ, mỗi bước chân
đều nặng nề.

Đi lên những bậc thềm xây bằng đá hoa cương, sẽ thấy trên cao chính

giữa có một pho tượng Từ Quang Khải mặc trang phục quan nhất phẩm
triều Minh. Đôi mắt sáng, nét mặt mỉm cười nhìn về phương xa, tựa như đã
tìm thấy chân lý nhân gian.

Từ Nam Phương không đi lên, du khách trong công viên rất đông, nhiều

người đứng bên ngoài chỉ trỏ, Từ Nam Phương nhất thời không thể tiếp
thu. Không phải cô không biết cái cách mà người đời nay nhìn nhận và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.