BỊ TUYỂN GIAI PHU - Trang 122

ThôiVăn Tường miễn cưỡng khẽ nhếch môi, “Vì tôi không muốn trở về
con người mà anhchán ghét!”

“Nghĩalà sao?” Hắn sửng sốt.

Lần nàycô không trốn tránh ánh mắt của hắn nữa, ngẩng đầu đối diện với
hắn: “Anh từngnói anh yêu Thôi tiểu thư đã qua thế. Cả đời này trừ cô ấy,
anh sẽ không yêubất cứ cô gái nào nữa. Vì thế tình yêu của cô gái khác đối
với anh chỉ là gánhnắng…”

“Rồisao?” Hắn không hiểu điều đó thì có liên quan gì đến tình bạn của bọn
họ.

“Hìnhnhư… em yêu anh rồi, Vi Hữu Thư!” Cô nói nhỏ. Nhìn hắn kinh
ngạc, trong lòngcảm thấy chua xót.

Mặc dùhắn nói thích Thôi Văn Tường, nhưng cô không cho rằng báo cho
hắn biết cô chínhlà Thôi Văn Tường sẽ giải quyết được vấn đề giữa bọn họ.

Trênthực tế, gần đây cô vẫn hoài nghi mình có thật sự là Thôi Văn Tường
hay không.

Dù saochuyện linh hồn chuyển dời là một thứ rất ly kì. Gần đây đôi lúc cô
nghĩ, khôngchừng cô chính là Diệp Cẩn Đồng, chẳng qua trong lòng vẫn
yêu Vi Hữu Thư, nênmới ảo tưởng mình là Thôi Văn Tường. Huống chi
cho dù cô có đúng là Thôi VănTường…

Hơn batháng trước ở bệnh viện, cô không nói cho hắn. Bây giờ muốn nói
cũng đã chậmrồi.

Vi HữuThư không ngờ cô sẽ nói như vậy, nhất thời giật mình sửng sốt.

“Hôm đóanh nói với em, không muốn để cô gái mà anh không yêu hi vọng.
Nếu đã như thế,anh đừng cho em hi vọng được không?” Cô cười khổ nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.