BỊ TUYỂN GIAI PHU - Trang 87

Mặc dùcả đêm hắn đều nói chuyện cùng người khác, nhưng cũng chưa từng
xem nhẹ tìnhhuống thư ký của mình.

Hắnphát hiện từ sao khi cô đi toilet về, rõ ràng đứng ngồi không yên, liên
tiếpthất thần.

“Côkhông thoải mái sao?” Hắn tùy ý tìm một lý do chấm dứt cuộc nói
chuyện, lôi côiđến một bên hỏi.

“Hả?”Thôi Văn Tường phải mất một lát mới có thể phản ứng lại, miễn
cưỡng cười,“Không sao! Tôi chỉ cảm thấy hơi mệt!”

Hắnnhìn đôi giày dưới chân cô, khẽ nhíu mày, “Vừa lành thương, lại đi
mang đôigiày cao như vậy, chắc chắn là không thoải mái. Tôi đưa cô về!”

“Nhưngcòn bữa tiệc…”

“Khôngsao! Dù sao cũng đã sắp xong rồi. Lại nói tôi cũng không thích
những trường hợpnhư thế này!”

“Vậylàm phiền anh!”

Hắnliếc mắt nhìn cô một cái, giống như trách cô rất khách khí.

Nhưnggiờ phút này Thôi Văn Tường thật sự không có tâm tình nói đùa với
hắn. Cô luônluôn suy nghĩ chuyện về Kình Uy và Diệp Cẩn Đồng.

Việcnày nhất định phải nói cho Vi Hữu Thư. Nhưng nên nói với hắn như
thế nào? Hơnnữa, hiện tại chính cô cũng không rõ ràng tình huống lúc này.

“Nếu cômệt mỏi, cứ ở trên xe ngủ một chút, không cần cố gắng chống đỡ!”
Thấy sắc mặtcủa cô không tốt, hắn nhịn không được lại nói.

“Vi HữuThư…” Cô gọi nhẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.